Giang Tuyết Tử rời khỏi xe Jeep đen của Triển Kính, chạy trối chết bảy tầng lầu, khoá trái cửa, cả người tựa vào vách tường, thở dốc hồi lâu mới nhẹ nhàng đụng vào khoé môi mình. Cả đêm ngọt ngào hôn môi, tiểu cô nương Giang Tuyết Tử là bị chọc đến hốt hoảng rồi.
Có thể ngày mai sau một giấc ngủ dài cô sẽ ảo não mình khinh suất cùng hồ đồ. Nhưng giữa đêm hè an tĩnh lúc này, thi thoảng có một cơn gió nhè nhẹ lay động, cô không muốn suy nghĩ sâu xa đủ loại rối rắm phức tạp giữa mình và Triển Kính. Phần ấm áp ngọt ngào khi ấy cứ theo cô mãi không tan, từ lúc tắm dưới vòi sen nóng, thay áo ngủ, cho đến khi đắp chăn ngay ngắn, cô không khống chế được hồi tưởng lại mãi, đem tâm tình vui vẻ tiến vào giấc mộng đẹp.
Hôm sau là thứ bảy. Giang Tuyết Tử hiếm khi ngủ thẳng giấc đến vậy, đến lúc mơ hồ nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo mới bật dậy, nhìn về phía đồng hồ đầu giường lại thấy đã 10 giờ rưỡi sáng.
Là một số điện thoại lạ.
Giang Tuyết Tử theo phản xạ nghe điện thoại, khách khí nói "Xin chào", chờ đối phương đáp lại. Ai ngờ bên kia hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng.
Giang Tuyết Tử "A lô" Một tiếng, vẫn như cũ không được đáp lời, cô đành đặt điện thoại xuống. Ai ngờ ngay sau đó lại vang lên tiếng đập cửa.
Một đống chuyện kì quái xảy ra làm cho Giang Tuyết Tử có chút luống cuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam/3277762/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.