Lần này là vở nhạc kịch Phantom of the Opera.
Giang Tuyết Tử đã từng xem qua hết các bản cũ trên mạng. Lần này nghe nói vũ đoàn hoàng gia Anh quốc đến thành phố B diễn xuất, từ hai tháng trước cô đã mong chờ ngóng trông, cho nên đã sớm tích cóp tiền vé. Hơn nữa gần đây tiền cơm chiều đều được Triển Kính lo lắng cũng dư lại được một khoảng.
Hai người theo số ghế trên vé tìm vị trí, không bao lâu, đèn đã tắt hết.
Cảm giác chính mình hoà vào vở nhạc kịch hoàn toàn khác với khi xem trên màn hình. Khi diễn viên đóng vai Phantom cất giọng hát, thanh âm từ tính lại ngập tràn mị lực hắc ám hoà cùng thanh âm thanh thoát của nữ chính, người xem như thật sự đang ở trong căn hầm tối tăm của lâu đài, dùng cả thể xác và tinh thần cuốn vào vở kịch.
Khi vở diễn chuẩn bị đi đến hồi kết, Giang Tuyết Tử xem đến nhập thần, bóng tối xung quanh như một bức màn bao trùm mọi thứ, khiến cho cô hoàn toàn buông lỏng cảm xúc mà rơi nước mắt. Nhưng cô đã quên lúc này bên người còn có một nam nhân. Mà người này trong suốt vở kịch cơ hồ không thể tập trung toàn bộ vào nhạc kịch mà là trong bóng tối lẳng lặng nhìn gò má của cô, bắt trọn từng nét biểu cảm trên khuôn mặt thanh tú ấy.
Cho nên Giang Tuyết Tử vừa rơi lệ liền cảm giác được gò má ấm áp. Xúc cảm mềm mại xa lạ này khiến nàng nhảy dựng, theo bản năng liền quay mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam/3277760/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.