Thư Vân Môn đứng bên cạnh giường, cởi áo sơ mi ngoài để lộ mảng da thịt mềm mại tinh tế.
Vì nhiệt độ điều hoà vẫn luôn duy trì tình trạng 30•C khiến từng lỗ chân lông trên người đàn ông này hô hấp mạnh bạo đến kỳ lạ.
Bàn tay hắn chạm tới thắt lưng, tiếng kim loại lạch cạch minh bạch cho chuyện sắp xảy đến, lúc này Tử Từ mới sực tỉnh ngước mắt:
"Anh...anh...gì...vậy?"
Bàn tay tháo thắt lưng khẽ dừng lại. Rõ ràng Tử Từ đang nhìn hắn, lắp bắp như lần đầu tiên hai người cùng nhau như vậy.
Những kỳ ức hiện lên là dáng vẻ thẹn thùng e lệ, là đôi má hồng kéo cả gương mặt đỏ lựng, là đôi môi mỏng mấp máy, là ánh mắt ngơ ngác muốn quay đi lại muốn nhìn tiếp,... Là thiếu nữ hắn dịu dàng nâng trong lòng tay.
Còn hiện tại?
Vẫn là đôi mắt ấy, đôi mắt tròn lấp lánh, đôi mắt ngạc nhiên nhìn vào hắn. Nhưng không còn thẹn thùng e lệ, cũng không còn cháy bỏng, thay vào đó là cảm giác lạnh lẽo, lạnh lẽo tới vô cảm. Ánh mắt ngơ ngác tới vô tâm.
Cô nhìn hắn, không cảm xúc, thậm chí không mang cả nét sợ hãi?
Đồng tử Thư Vân Môn co rụt lại, hắn ngồi phịch xuống bên cạnh Tử Từ, cũng bất giác không biểu lộ vui buồn:
"Thời gian qua...cô sống thế nào?"
Tử Từ gật đầu:
"Không sao."
"Cô gầy hơn trước, rất nhiều!"
"Làm việc rất bận."
"Người bên cạnh cô hôm nay là trợ lý của cô sao?"
"Không phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-dam-quay-dau/2751528/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.