Lâm Mộc Trà nặng nhọc mở mắt, hai tay chống lên giường từ từ ngồi dậy. Cơ thể mới phục hồi nên khả năng hoạt động vẫn còn chậm.
Cô nhếch môi nhìn Lâm Lục Chi. Cô ta xuất hiện rồi sao? Cô cứ tưởng Lâm Lục Chi đã sang nước ngoài trốn tránh hoặc đi đâu đó thật xa, không ngờ cô ta vẫn ở đây.
Lâm Lục Chi tròn mắt nhìn cô.
\-Cô tỉnh? Sao có thể vậy được? Lâm Mộc Trà, cô nên chết đi.
\-Tôi nên chết sao? Lâm Lục Chi cô nhìn bản thân mình thành cái dạng gì? Mọi thứ của tôi cô đều muốn cướp. Rốt cuộc thì cô muốn gì?
Lâm Lục Chi điên loạn cười lớn. Cô ta kích động, đôi mắt to tròn xinh đẹp trở nên ghen tị, xấu xí.
\-Tôi muốn gì sao? Tôi chính là muốn mọi thứ từ cô. Sao ông trời bất công với tôi như vậy? Sao cô luôn được nam nhân yêu quý? Mọi thứ tốt đẹp cô luôn có.
Lâm Mộc Trà tựa tiếu phi tiếu. Cô cười nửa miệng.
\-Là cô trả nợ thay cho mẹ của mình. Là lòng tham của cô. Nếu cô an phận, sống một đời lương thiện chắc chắc hạnh phúc sẽ đến. Nhưng giờ phần con trong cô đã lấn át phần người. Cô khiến tôi thấy thương hại.
\-CÂM MỒM. HÔM NAY CÔ PHẢI CHẾT.
Lâm Lục Chi rút trong túi xách một con dao nhọn sắc bén lao về phía cô. Lâm Mộc Trà có chút hoảng, chân cô tê quá không cử động được. Lâm Lục Chi càng cười lớn, nước mắt càng chảy xuống. Cô ta điên rồi.
Phập
Mộc Trà hé mắt nhìn. Sao cô không thấy đau? Lãnh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/2938105/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.