Mộc Trà dụi dụi mặt vào lòng Âu Dương Triệt khiến hắn mãn nguyện nở một nụ cười ôm cô chặt hơn.
Cứ như vậy thì tốt biết mấy. Thấy cô bắt đầu tỉnh lại, hắn cũng ngồi dậy đi vscn.
Mộc Trà ngơ ngác nhìn lên trần nhà, cô vừa nghe thấy tiếng ai đó gọi mình, rất quen thuộc, là tiếng nói của rất nhiều người.
\-Triệt, Tiểu Trà mơ thấy có người đang gọi mình. Nó rất quen.
Âu Dương Triệt khựng người lại một chút, nhưng cũng rất nhanh chóng lấy lại vẻ mặt tươi cười, quay ra vuốt má cô
\-Không có gì đâu, em không cần bận tâm. Hôm nay anh cho người mang váy cưới đến.
\-Váy cưới? Sao chúng ta không ra ngoài? Tiểu Trà muốn ra ngoài...
\-KHÔNG ĐƯỢC.
Âu Dương Triệt giận dữ lên tiếng khiến Mộc Trà giật mình co người lại. Lần đầu tiên Âu Dương Triệt lớn tiếng vậy với Mộc Trà. Nhận ra sự thất thố của mình, hắn thở dài một cái trực tiếp ôm cô vào lòng.
\-Anh không cố ý nạt em, tình trạng sức khỏe hiện giờ của em chưa tốt, không thể đi ra ngoài. Ngoan, mai sẽ có người mang váy cưới đến, không cần mất công đi ra ngoài.
Mộc Trà gật gật đầu. Cô sợ Âu Dương Triệt bỏ rơi mình, lạnh lùng với mình. Có Âu Dương Triệt trong cuộc sống đã là thói quen của cô rồi.
Mộc Trà cười tươi ôm chầm lấy hắn, cô không muốn bản thân bị bỏ rơi. Thật sự rất sợ cảm giác đó.
.....
Lâm Lục Chi nhìn tập ảnh trên bàn mặt liền biến sắc.
Trên mặt bàn la liệt những tấm ảnh trai gái triền miên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/2938086/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.