Tiêu Phong mệt mỏi sau ca phẫu thuật dài suốt 3 tiếng. Tim hắn chợt nhói lên một cái. Có chuyện gì sao? Nhớ bảo bối Mộc Trà quá, nhớ mùi hoa nhài thoang thoảng trên người cô quá. Hắn ngồi vào ghế trong phòng làm việc thì đột nhiên y tá trưởng chạy đến, vẻ mặt vô cùng gấp gáp.
\-Bác sĩ Tiêu, có bệnh nhân vừa trúng đạn. Mất khá nhiều máu rồi
\-Bác sĩ Lý đâu??
\-Người nhà bệnh nhân yêu cầu đích thân bác sĩ Tiêu thực hiện ca này.
\- Bệnh nhân là ai??
\-Dạ là Lâm đại tiểu thư Lâm Mộc Trà.
\-CHẾT TIỆT! SAO KHÔNG NÓI SỚM.
Tiêu Phong gằn từng chữ, là bảo bối của hắn bị thương ư?? Hắn gấp rút chạy vào phòng bệnh. Không để ý đến hai nữ nhân đứng bên ngoài.
Tố Tố có nghe nói Tiêu Phong là tên bác sĩ đại tài, thực hiện mấy cuộc phẫu thuận gắp đạn này vô cùng dễ dàng mà lại ít gây đau đớn. Vì vậy nàng muốn đích thân hắn làm ca này.
Trong phòng bệnh, Mộc Trà không ngừng đổ mồ hôi. Mơ hồ nghe thấy ai đó gọi tên mình.
Tiêu Phong nhẹ nhàng thực hiện. Không muốn làm cô phải chịu đau đớn. Hắn đã từng bị ăn kẹo đồng vô số lần, biết được cảm giác đó ra sao, nó rất là đau.
Mộc Trà cảm nhận rõ kim loại lạnh lẽo kia đâm vào da thịt. Cô nhíu mày đau đớn dù đã được tiêm thuốc gây tê. Tiêu Phong không ngừng lẩm bẩm tên của Mộc Trà trong miệng. Nhìn cô nhíu mày tim hắn đau đớn như bị ai hung hăng véo lấy.
Bên ngoài, Vô Tâm hai tay đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/2938030/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.