Từ xa đã nghe thấy giọng nói của Lâm Lục Chi, cô ta khoác tay một vị thiếu niên chắc ngang tuổi Thượng Tử Đằng, mái tóc hanh vàng nhìn vô cùng năng động. Hắn mặc quần aó đơn giản, miệng nở nụ cười nhìn Lâm Lục Chi. Lại thêm một soái ca nữa. Dàn harem của nữ chủ quả thật toàn cực phẩm.
\-Ba, mẹ Vũ ca Trà tỷ. Triệt ca đến rồi.
Âu Dương Triệt cúi trào mọi người trên tay cầm hai túi quà lớn.
\-Bác trai, bác gái chào hai người. Triệu Vũ chào cậu.
Lục Chi kéo nhẹ tay hắn khẽ nhìn cô.
\- Sao anh không chào Trà tỷ một tiếng.
\-Cô ta? Không đáng.
Lâm Triệu Vũ nắm chặt tay nhìn sang em gái của mình, cô nở một nụ cười tiêu sái, không đáng sao? Tên cô để cho hắn gọi chắc. Mộc Trà im lặng chỉ nhìn vào mâm cơm.
\-Caca, em đói rồi.
Mẹ kế mỉm cười nhân hậu, vẫy tay về phía Âu Dương Triệt
\-Hai đứa lại đây ngồi đi. Chúng ta mau ăn cơm thôi.
\-Papa ăn cơm, anh trai ăn cơm.
Mộc Trà nhỏ giọng nói rồi cầm đũa bắt đầu ăn. Âu Dương Triệt khẽ nhíu mày, chẳng phải cô luôn quan tâm hắn hay sao? Bây giờ trưng ra thái độ này là sao cơ chứ. Trong lòng dâng lên một cỗ khó chịu nhưng rất nhanh bị hắn đè xuống . Trong suốt bữa cơm, Mộc Trà không hề hé miệng nói một lời, Lâm Triệu Vũ chăm chú gắp thức ăn cho cô. Không khí có chút gượng gạo. Âu Dương Triệt quan sát cô từng chút một, có vẻ như không phải giả vờ. Sau khi ăn xong, Mộc Trà khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/2938005/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.