Mộc Trà cắn môi đẩy hắn ra, cô chỉnh quần áo của mình thật ngay ngắn rồi đứng dậy.
\- Tôi sẽ gọi người tới đón anh. Tôi về đây.
Mộc Trà nhanh chóng chạy đi. Cô chạy thật nhanh, không phân định phương hướng.
Thượng Tử Đằng muốn nắm tay cô kéo lại thì cô đã chạy mất. Hắn rũ mí mắt, đưa tay lên trán. Một dòng nước ấm từ khóe mắt hắn chảy xuống. Là nước mắt sao? Khi đàn ông khóc thật sự cũng chỉ vì một chữ \*Tình\*
\_\_\_\_\_\_\_\_^\-^\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\>\_\ Mộc Trà về đến nhà liền nằm vật ra ghế sô pha.
Bạch Bạch tiến đến cọ cọ cái đầu trắng mềm của nó vào người cô. Tiểu Bạch nhảy lên chỗ cô nằm bên cạnh.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-Cốc cốc \-\-\-\-\-\-\-\-
Mộc Trà uể oải đứng dậy ra mở cửa. Hai hàng lông mày nhíu chặt
\- Bác sĩ Tiêu, anh đến đây làm gì?? Anh hình như rất rảnh?
Mộc Trà định khóa chặt cửa nhưng bàn tay to lớn của hắn giữ cửa lại. Tiêu Phong nhanh chân chèn cửa đi vào nhà cô thoải mái.
Không uổng công hắn cho người theo dõi cô thì mới biết được cô ở đâu.
Bạch Bạch ngẩng đầu nhìn người lạ. Tiểu Bạch dò xét đi xung quanh. Mộc Trà thật tức đến thổ huyết thôi. Cô hung hăng xông đến
\- Tên này, anh bị khùng sao? Anh đang xâm nhập gia cư bất hợp pháp đó?!!....Tôi... Tôi... Tôi sẽ kiện anh đó!!
Tiêu Phong yêu nghiệt mỉm cười. Vô sỉ nhéo má cô yêu chiều.
\- Anh ở nhà vợ của anh thì có gì là sai?? Em không cần phải kích động đến vậy đâu!
Mộc Trà vung tay muốn tát hắn nhưng không tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/2937986/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.