Mộc Trà đeo cặp trên vai chậm rãi ra khỏi trường học. Cô không biết mình nên đi về đâu???
Tại sao Lãnh Hàn lại ở đây?? Hắn cũng xuyên,nguyên chủ của hắn ta là nam chủ. Nhìn bề ngoài thật sự rất giống Lãnh Hàn của thế kỉ21không khác một chút.
Mộc Trà xoa nhẹ mi tâm, cô nhìn xung quanh thì thấy bản thân mình đang đứng ở một cửa hàng.
Mộc Trà đẩy nhẹ cửa bước vào. Trên cánh cửa có dán thông báo tuyển nhân viên phục vụ buổi tối. Đây là công việc bán thời gian mà cô đang cần. Thời gian làm việc từ 4h chiều đến 8h tối. Rất hợp với cô.
Mộc Trà vui vẻ chào ông chủ
-Chào chú, có phải chú muốn tìm nhân viên phục vụ không?? Cháu muốn ứng tuyển.
Ông chủ khuôn mặt chữ điền, hiền từ ấm áp cười một cái
- Cháu làm được không vậy?
-Được, cháu đang phải kiếm tiền phụ giúp gia đình. Ba cháu đã già, mẹ thì bệnh. Cháu phải kiếm tiền giúp gia đình vượt qua khó khăn.
Phục chưa?? Mộc Trà biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp kìa thật khiến người ta cảm thấy đáng thương. Không cần nói nhiều, ông chủ đã chọn cô làm nhân viên.
Mộc Trà vui mừng, ngày mai cô có thể đến làm việc.
Cô vui vẻ đi dạo trên đường. Bỗng có tiếng động gần đó, cô chăm chú lắng tai nghe.
Tiến lại gần thì phát hiện có hai con chó lông màu trắng nhìn rất kute.
Một con rất to
Con còn lại bé nhỏ vừa tầm ôm
Nhìn chúng trong rất đẹp mà lại bị bỏ rơi, cô quyết định đem chúng về nuôi.
Con chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/151920/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.