Mộc Trà thích thú chuẩn bị bữa tối cho bản thân. Trình độ nấu ăn của cô cũng không có tệ. Vì từ trước đến giờ là tự cô làm mọi thứ nên cũng biết làm sơ sơ vài món ăn
Cô đóng cửa cẩn thận rồi trùm mũ đi đến siêu cách đó không xa. Thứ cô cần là một ít đồ dùng cá nhân và đồ ăn vặt,.Vừa đẩy xe hàng cô vừa nghĩ đến cuộc sống sau này của cô, chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
Mộc Trà nhìn lên gian hàng bán đồ ăn vặt. Cô nhón chân với lên hàng cao nhất. Hashhhh, cái chiều cao m6 của cô. Cái giá hàng này cũng cao quá đó.
Đang loay hoay thì có cánh tay khác đưa lên với xuống túi bánh cô thích . Hắn ta thật cao và soái a...
Trong lòng đang có chút cảm kích , đưa tay ra định cầm thì hắn nhìn cô nhếch môi cười nhạt rồi bước đi.
- Chân ngắn
Hắn ta cư nhiên cầm gói bánh cô chọn bước đi. Mộc Trà tức giận chỉ thẳng tay vào mặt hắn ta
- Tên khùng kia, anh không giúp tôi thì thôi lại còn chê tồi lùn. Thật tức chết mà.
Hắn ta quay người đứng đối diện cô, cúi nhẹ người xuống
- Thì ra là muốn tôi giúp sao? Vậy được thôi, cô nợ tôi một ân tình.
Nói xong hắn liền với tay lấy xuống cho cô mấy gói bánh rồi bước đi.
Cái gì cô nợ hắn một ân tình sao? Ngớ ngẩn. Đúng là cẩu huyết
Chỉ có cô không biết hắn ta chứ hắn ta lại biết về cô rất rõ.
______________________________________
Ở một nơi xa hoa, sang trọng, người thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/151918/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.