Chương trước
Chương sau
Thượng Tử Đằng ho nhẹ một cái, ánh mắt nghi ngờ luôn hướng vào cô. Về phía Mộc Trà cũng thập phần khó chịu nhận ánh mắt của hắn. Nữ chủ cau nhẹ lông mày khó chịu nhưng cũng nhanh chóng ôm eo Thượng Tử Đằng căn bản là muốn làm cô tức chết. Nhưng đáng tiếc thay Mộc Trà hờ hững không quan tâm trái lại còn có phần vui vẻ. Nam chủ là của nữ chủ điều này là hiển nhiên rồi. Nữ phụ cô đây chỉ muốn sống an nhàn thôi a~~~
Mộc Trà híp nhẹ huyết mâu xinh đẹp nói khẽ
_ Hai người có thể đi rồi, đừng ở đây làm ô nhiễm bầu không khí của tôi.
Thượng Tử Đằng trong lòng mất mát trống trải khó ta, cô đuổi hắn sao? Mà hắn làm sao vậy, khó chịu vì cái gì cơ chứ...
_Cô dám đuổi tôi đi?
Mộc trà cười như không cười, lòng cô có chút thắt lại, nguyên chủ cô đừng đau nữa có được không? Tôi sẽ không chống đỡ nổi mất.
_ Sao tôi lại không dám? Thượng thiếu, anh nên nhớ chúng ta đã từng yêu nhau, là anh chủ động. Là chính anh chủ động. Nhưng tại sao khi Lục Chi xuất hiện anh đá tôi không chút lưu tình ? Ha!!anh đã từng nói với tôi anh sẽ bảo vệ tôi suốt đời, lời hứa đó còn tồn tại hay không? Anh nói với tôi suốt đời này anh sẽ không buông tay tôi vậy sao... Vậy sao... Nếu mọi chuyện vậy rồi thì tôi cũng nên buông mà anh cũng vốn dĩ đã thả. Tôi không muốn phải tranh giành. Tôi không muốn người mình yêu phải dằn vặt lựa chọn. Từ bây giờ tôi Lâm Mộc Trà sẽ không bao giờ làm phiền hai người. Mặc kệ hai người có chia tay hay cưới nhau cũng chẳng còn liên quan đến tôi. Làm phiền đừng bao giờ tìm tôi nữa, vết cắt trên tay tôi khiến tôi nhận ra bản thân ngu ngốc cỡ nào. Vết sẹo càng xâu thì sẽ mãi nhớ về nguyên nhân của nó. Bây giờ hai người không đi thì tôi đi vậy.

Mộc Trà bước đi qua hai người họ, đôi mắt có dòng nước ấm chảy ra nhưng cũng nhanh chóng được cô gạt bỏ. Tư vị của nước mắt quả thật rất đặc biệt. Oa về phòng của mình thật thoải mái. Không bị nữ chủ làm phiền, cũng đỡ tốn công cãi với nam chủ .
Tiêu Phong đứng ở cửa phòng bệnh nhìn cô có chút đau lòng, hắn nhìn cô rồi quay đi nhẹ nhàng.
Thượng Tử Đằng trái tim run rẩy đau, tại sao hắn lại đau trước sự tuyệt tình của cô. Phải, hắn đã từng yêu cô tất nhiều.,nhưng khi Lục Chi xuất hiện lời đồn Mộc Trà đanh đá chua ngoa cũng xuất hiện theo. Hắn ghét bỏ cô, lần hắn say rượu đã ngã vào lòng Lục Chi. Mỗi lần Lục Chi xảy ra chuyện gì là đều có cô ở đó. Chưa cần biết lý do hắn đã xông vào đánh mắng cô khi chưa kịp nghe cô lấy một lời.
Hắn đã sai hay sao? Hắn yêu cô nhưng tình yêu đó bị hắn dấu kín, muốn làm cô ghen , và bây giờ thì hay rồi, cô không ghen mà ngược lại còn ghét hắn . Chán ghét hắn, không muốn gặp hắn, ... Mọi chuyện dường như đã đi quá xa rồi.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, hắn tìm đến bar uống rượu say khướt. Trong đầu không ngừng là hình ảnh của cô, đau đớn quá, kí ức . Càng muốn xóa thì hình ảnh cô càng hiện về rõ hơn.
Kỉ niệm giữa hai người cứ ùa về dày vò hắn, hắn đưa điện thoại lên tai, một tay vẫn cầm chai rượu mà uống.
_Mau điều tra cho tôi tất cả các vụ việc lùm xùm giữa hai tiểu thư nhà họ Lâm
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vote and cmt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.