Mộc Trà nằm trên giường bệnh mà không ngừng oán trách lão Thiên Chết tiệt. Cô cũng chỉ muốn sống an nhàn không tranh giành, không cướp đoạt. Cô cũng chỉ muốn làm nữ chính của câu chuyện tình yêu riêng mình. Không quan tâm đến đám nam chủ kia.
Một cuộc sống yên bình không có tranh giành. Sống vui vẻ an nhiên một đời
Đang triền miên suy nghĩ thì tiếng mà cửa làm cô quay trở lại với hiện tại. Tiêu Phong trên tay cầm sổ bệch án bước nhẹ vào phòng
- Lâm Mộc Trà cô cảm thấy trong người như thế nào?
Mộc Trà lười nhác chẳng thèm nhìn hắn, vơ quả táo trên bàn nhai từ từ. Giọng nói cũng trở nên lạnh lùng xa cách
-Tôi ổn có thể xuất viện không?
Tiêu Phong híp nhẹ mắt dò xét, quan sát kĩ từng biểu hiện trên mặt cô. Không giống như đang giả vờ. Lâm Mộc Trà bị chập mạch phải không, bình thường thì thấy hắn là nhào vào ôm, còn tìm đủ mọi lý do để gặp hắn. Mộc Trà khó chịu nhìn hắn
-Bác sĩ Tiêu mặt tôi dính gì sao?
Tiêu Phong thu lại ánh mắt của mình. Hắn ho nhẹ một cái khụ không khí có chút ngại ngùng.
Tiêu Phong có chút khó chịu trước thái độ này của cô, hắn không hề quen chút nào. Trong đáy mắt hắn xẹt qua tia mất mát nhưng nó khá nhanh khiến hắn chưa kịp nắm bắt.
-Cô cứ ở đấy một thời gian để tiện theo dõi. Tôi đi đây
Hắn bước đi với tâm trạng có chút hỗn loạn. Ánh mắt mang tia ấm áp của cô bây giờ không giành cho hắn. Tim hụt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-nu-phu/151910/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.