13
Tại đám tang, tôi đọc lá thư mẹ để lại cho mình.
Bà nói: "Con yêu, xin hãy tha thứ cho mẹ."
"Mẹ không có rời khỏi con, chỉ ở một thế giới khác nhìn con."
"Mẹ cảm thấy rất thoải mái rất tự do."
"Không có mẹ liên lụy, con mới có thể sống tốt hơn...".
Từng câu từng chữ, đều giống như một con d.a.o, đâm vào trái tim tôi.
Còn sợ không? Còn gì để mất không?
Không còn nữa.
Hôm nay, có một người đàn ông lạ mà quen.
Cha của Nghiêm Án.
Trước mộ mẹ, ông ta thừa nhận đêm đó, không phải mẹ tôi quấy rầy ông ta.
Mẹ là mối tình đầu của ông ta, là ông ta nhớ mãi không quên mẹ, dùng cớ tôi và Nghiêm Án quen nhau, lừa bà đến nhà.
Trong lúc dây dưa, vừa vặn bị mẹ Nghiêm Án trở về sớm nhìn thấy.
Tất cả bi kịch bắt đầu ở đây.
Thủ phạm - cha của Nghiêm Án, lại trốn tránh tất cả mọi thứ, trốn ra nước ngoài.
Sau đó, ngay cả bản thân mẹ, cũng cảm thấy đó là lỗi của mình.
Bây giờ, cha của Nghiêm Án cúi đầu thật sâu trước tôi.
Ông ta nói: "Bác xin lỗi mẹ con, xin lỗi con."
"Có yêu cầu gì con cứ việc nói, bác sẽ dốc toàn lực bồi thường cho con."
Dường như tôi đã nghe thấy một trò hề lớn.
"Bồi thường?".
“Vậy ông đi chec đi! Xuống dưới bồi thường cho mẹ tôi!”
Tôi ném toàn bộ hoa và trái cây ông ta mang đến đ.ậ.p vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-con-la-anh-sang/2814864/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.