Tố Tố không hiểu thái độ của ta, ta trấn an nàng đừng vội, cứ xem thêm một chút.
Quả nhiên, sau khi Thẩm Tòng Thanh dẫn Từ Uyển đi một vòng, bạn bè của hắn lần lượt xuất hiện.
Hắn liền bắt đầu dẫn Từ Uyển đi chào hỏi từng người.
Suốt buổi sáng, Thẩm Tòng Thanh chỉ nhận lại vẻ mặt lạnh nhạt, ta đứng từ xa nhìn hắn bị từ chối khéo léo đủ kiểu, tâm trạng càng thêm vui vẻ.
Tố Tố cũng hả hê không kém, hỏi:
“Chuyện này là tỷ sắp đặt sao?”
“Ta làm gì có khả năng đó? Hôm nay ta đến đây chỉ vì một câu nói, giờ vẫn chưa phải lúc, muội cứ kiên nhẫn đợi thêm chút nữa!”
Ta an ủi Tố Tố, bảo nàng hãy yên tâm chờ đợi.
Sắc mặt của Thẩm Tòng Thanh càng lúc càng khó coi, đến trưa, nét mặt hắn đã âm trầm như nước, tựa hồ có thể nhỏ từng giọt.
Cuối cùng, Từ Uyển dường như nhận ra rằng việc chỉ dựa vào tình cũ để nói chuyện sẽ không hiệu quả, bèn chủ động đứng ra thay hắn nói vài lời:
“Tuy hiện tại Thẩm thế tử không còn ở trong phủ Bá tước, nhưng mọi người đều biết, Tĩnh An Bá chỉ có duy nhất một người con trai. Chẳng lẽ vị trí thế tử lại có thể rơi vào tay người khác?”
“Về sau, đợi hắn quay lại phủ Bá tước, hắn nhất định sẽ ghi nhớ ân tình của các vị đã giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ta-nguoi-chang-la-gi-ca/3739701/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.