🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tố Tố không hiểu thái độ của ta, ta trấn an nàng đừng vội, cứ xem thêm một chút.

 

Quả nhiên, sau khi Thẩm Tòng Thanh dẫn Từ Uyển đi một vòng, bạn bè của hắn lần lượt xuất hiện.

 

Hắn liền bắt đầu dẫn Từ Uyển đi chào hỏi từng người.

 

Suốt buổi sáng, Thẩm Tòng Thanh chỉ nhận lại vẻ mặt lạnh nhạt, ta đứng từ xa nhìn hắn bị từ chối khéo léo đủ kiểu, tâm trạng càng thêm vui vẻ.

 

Tố Tố cũng hả hê không kém, hỏi:

 

“Chuyện này là tỷ sắp đặt sao?”

 

“Ta làm gì có khả năng đó? Hôm nay ta đến đây chỉ vì một câu nói, giờ vẫn chưa phải lúc, muội cứ kiên nhẫn đợi thêm chút nữa!”

 

Ta an ủi Tố Tố, bảo nàng hãy yên tâm chờ đợi.

 

Sắc mặt của Thẩm Tòng Thanh càng lúc càng khó coi, đến trưa, nét mặt hắn đã âm trầm như nước, tựa hồ có thể nhỏ từng giọt.

 

Cuối cùng, Từ Uyển dường như nhận ra rằng việc chỉ dựa vào tình cũ để nói chuyện sẽ không hiệu quả, bèn chủ động đứng ra thay hắn nói vài lời:

 

“Tuy hiện tại Thẩm thế tử không còn ở trong phủ Bá tước, nhưng mọi người đều biết, Tĩnh An Bá chỉ có duy nhất một người con trai. Chẳng lẽ vị trí thế tử lại có thể rơi vào tay người khác?”

 

“Về sau, đợi hắn quay lại phủ Bá tước, hắn nhất định sẽ ghi nhớ ân tình của các vị đã giúp đỡ lúc khó khăn, tự nhiên sẽ không để các vị chịu thiệt.”

 

Ta khẽ nhướn mày, ấn tượng về Từ Uyển lúc này so với Thẩm Tòng Thanh lại cao hơn đôi chút.

 

Từ Uyển thực ra nhìn rõ tình thế hơn Thẩm Tòng Thanh. Ở kinh thành này, điều người ta quan tâm đầu tiên vẫn là lợi ích.

 

Tình cảm tất nhiên có, nhưng Thẩm Tòng Thanh chưa từng vô tư giúp đỡ ai, nên hắn cũng chẳng nhận lại được điều tương tự.

 



Giữa đám con cháu thế gia, có vài người gia thế không cao, thường ngày vẫn dựa vào phủ Bá tước, lúc này bắt đầu có chút d.a.o động.

 

Thấy vậy, Từ Uyển càng thêm cố gắng giải thích, nàng đứng bên cạnh Thẩm Tòng Thanh, mang dáng vẻ như một bà chủ tiệm muối, ra sức quảng bá về cửa tiệm, viễn cảnh phát triển và lợi nhuận tương lai.

 

Ta nghe một lúc mới hiểu rõ. Sau khi phụ thân ta rút hết người khỏi tiệm muối của hắn, ngoài việc không có giấy phép buôn muối, tiệm còn rơi vào cảnh không ai vận hành.

 

Vì vậy, Thẩm Tòng Thanh liền muốn kéo người vào góp vốn, hy vọng có thể phá vỡ thế bế tắc hiện tại.

 

Lợi nhuận từ tiệm muối ai cũng biết, Từ Uyển lại ném ra cành ô liu, trước mặt lợi ích, quả nhiên có người động lòng.

 

Nhưng làm sao ta có thể để họ toại nguyện?

 

Thấy mấy người đã bàn bạc gần xong, trên mặt Thẩm Tòng Thanh cũng lộ ra nụ cười, ta liền kéo Tố Tố “vô tình” đi ngang qua đám người.

 

Tố Tố và ta hiểu ý nhau, khi đi qua nhóm họ, nàng mở miệng hỏi ta:

 

“Những người này đang tụ tập bàn bạc chuyện gì thế?”

 

Ta thản nhiên liếc mắt nhìn Thẩm Tòng Thanh và Từ Uyển đang bị bao quanh, rồi giải thích:

 

“Chắc là đang an ủi Thẩm thế tử thôi. Muội còn chưa biết sao? Nghe nói Tĩnh An Bá đã nhận một người cháu từ chi thứ về làm con thừa tự, mấy ngày nữa sẽ đến kinh thành.

 

Đợi người vừa đến, Tĩnh An Bá sẽ dâng tấu lên triều đình, xin lập thế tử mới.”

 

Đôi mắt của Tố Tố mở to đầy kinh ngạc. Nếu lúc nãy nàng đang phối hợp diễn trò cùng ta, thì giờ đây từng sợi lông tơ trên người nàng đều toát lên vẻ hiếu kỳ:

 

“Thật sao?”

 

“Ta gạt muội làm gì? Không chừng đến lúc chúng ta săn b.ắ.n xong trở về kinh thành, thánh chỉ lập thế tử đã được ban xuống rồi.”

 

Từng nét trên mặt Tố Tố đều viết rõ sự hả hê:



 

“Ôi chao, thật đáng thương quá! Bị đuổi khỏi phủ, lại mất cả vị trí thế tử! Tiệm muối cũng bị kiểm tra rồi nhỉ? Nghe nói triều đình gần đây đang chỉnh đốn muối vụ, không ít thương nhân muối lớn còn không chịu nổi, huống hồ gì cái tiệm nhỏ không ra hình ra dáng của hắn. Chậc chậc~”

 

Ta và Tố Tố vừa đi vừa trò chuyện, chưa đi được bao xa, bỗng nhiên có người gọi lại:

 

“Tống tiểu thư, Hướng tiểu thư!”

 

Người đến là con thứ của Cư An Bá, cũng là đối tượng mà Thẩm Tòng Thanh đang hết sức lôi kéo.

 

“Vừa nãy vô tình nghe hai vị tiểu thư nhắc đến chuyện Tĩnh An Bá muốn lập thế tử mới, không biết tin tức này từ đâu mà có?”

 

Ta dùng khóe mắt liếc qua khuôn mặt đang tái xanh của Thẩm Tòng Thanh, mỉm cười giải thích:

 

“Tin tức từ đâu đến không quan trọng, đợi sau khi săn b.ắ.n kết thúc, trở về kinh thành, thật giả tự nhiên sẽ sáng tỏ.”

 

Nói xong, Tố Tố liền kéo ta rời đi.

 

Phía sau, mặc cho Thẩm Tòng Thanh và Từ Uyển nói gì đi nữa, thái độ của mọi người vẫn là chờ xem thế nào đã.

 

Chuyện Tĩnh An Bá muốn lập thế tử từ chi thứ của Thẩm gia vốn dĩ quá bất thường, trong doanh địa không lớn này, chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp nơi.

 

Chỉ trong vòng một canh giờ, tin tức này đã trở thành đề tài mà ai ai cũng biết.

 

Khi mọi người nhìn về phía Thẩm Tòng Thanh, ánh mắt đều mang theo sự kỳ lạ và dò xét.

 

Nhiều người còn tò mò, Từ Uyển rốt cuộc là người như thế nào mà có thể khiến Thẩm Tòng Thanh từ bỏ hôn ước với tiểu thư phủ Hầu, để rồi phải lăn lộn trong bùn lầy vì nàng ta.

 

Khi biết được thân phận thật sự của Từ Uyển, ánh mắt mọi người nhìn Thẩm Tòng Thanh lại thay đổi lần nữa.

 

Đây chẳng phải là một kẻ đại ngốc sao!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.