LỊCH HOẠT ĐỘNG VỀĐÊM. Các chuyến tàu cách nhau hai mươi phút. Chắc chúng tôi đã ở dướinày bốn phút. Vì vậy theo tính toán thông thường thì khoảng thời giantrống tối đa trước khi có chuyến tàu tiếp theo là mười sáu phút. Tốithiểu thì không có thời gian trống nào.
Nhưng điều tối thiểu đó không xảy ra. Đường hầm vẫn tối và yên tĩnh.
“Giơ tay lên,” tay nhân viên điều tra cầm đầu hô lần nữa. Anh ta là người da trắng, chừng bốn mươi tuổi. Chắc chắn từng qua quân đội. Bộ Quốc phòng, không phải FBI. Kiểu tương tự như ba tay tôi đã gặp. Nhưng có lẽ giàhơn một chút. Có thể khôn ngoan hơn chút. Có thể giỏi hơn một chút. Cóthể đây là đội hạng A, không phải đội hạng B.
“Tôi bắn đấy,” taycầm đầu gọi to. Nhưng anh ta sẽ không bắn. Chỉ đe dọa suông thôi. Họmuốn có chiếc thẻ nhớ. Tôi biết nó ở đâu. Họ thì không.
Khoảngthời gian trống trung bình trước khi có chuyến tàu tiếp theo là támphút. Khả năng là nhiều hoặc ít hơn mức đó. Tay cầm khẩu súng tiến thêmmột bước. Ba đồng sự của anh ta theo sau. Phía bên kia đường ray, bốnngười còn lại đứng yên. Cậu thanh niên trên ghế băng đang quan sát, vẻlơ đãng.
Đường hầm vẫn tối và yên lặng.
Tay nhân viên điều tra cầm đầu nói, “Tất cả những rắc rối này có thể qua đi trong một phút nữa. Chỉ cần cho chúng tôi biết nó đang ở đâu.”
Tôi nói, “Cái gì ở đâu?”
“Ông biết là gì rồi.”
“Rắc rối nào?”
“Chúng tôi đang mất dần kiên nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909630/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.