TÔI LẤY ĐIỆN THOẠI RA KHỎI TÚI, mở ra. Liếc quanh phòng. Ba đồng nghiệp tạm thời của tôi đang rất tập trung vào việc. Trên màn hình của một phụ nữ có biểu đồ dạngcột. Các cột đậm màu sáng, một số cao, một số thấp. Người đàn ông đangđọc thư điện tử. Người phụ nữ còn lại đang đánh máy nhanh.
Tôi áp điện thoại vào tai và nói, “Alô?”
Lila Hoth hỏi, “Ông đã nhận được chưa?”
Tôi đáp, “Rồi.”
“Ông đã xem chưa?”
“Chưa.”
“Tôi nghĩ là ông nên xem.”
“Tại sao?”
“Ông sẽ thấy rằng nó có tính giáo dục.”
Tôi liếc những người trong phòng một lần nữa rồi hỏi, “Băng có tiếng động không?”
“Không. Đó là phim câm. Thật không may. Nếu có âm thanh thì sẽ hay hơn.”
Tôi không nói gì.
Cô ta hỏi, “Ông đang ở đâu?”
“Ở trung tâm văn phòng của một khách sạn.”
“Khách sạn Four Seasons à?”
“Không.”
“Trong trung tâm văn phòng có máy tính không?”
“Có.”
“Ông có thể chạy đĩa DVD trên máy tính, ông biết mà.”
“Người ta đã bảo tôi như vậy.”
“Có ai khác có thể nhìn thấy màn hình không?”
Tôi không trả lời.
“Chạy đi,” Lila nói. “Tôi sẽ giữ máy. Tôi sẽ làm công việc bình luận. Kiểu như một bản đặc biệt.”
Tôi không trả lời.
“Như bộ phim có lời của đạo diễn,” cô ta nói và khẽ cười.
Tôi di chuột và đưa bàn tay mũm mĩm lên phía trên nút Chạy. Nó chờ ở đó, kiên nhẫn.
Tôi bấm chuột.
Bộ xử lý trung tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909606/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.