ĐIỆN THOẠI BÀN CỦADOCHERTY ĐỔ CHUÔNG, anh ta cầm lên bắt đầu nghe lần nữa. Một người bạn ở khu vực 17, có lẽ vậy, có thêm tình tiết để chia sẻ. Tôi nhìn Lee màbảo, “Giờ thì cô sẽ phải mở lại hồ sơ.”
Cô hỏi, “Tại sao?”
“Vì những tay này là đội người địa phương mà Lila Hoth đã thuê.”
Lee nhìn tôi nói, “Anh là ai thế? Là nhà ngoại cảm à?”
“Tôi đã gặp họ hai lần.”
“Anh đã gặp một đội nào đó hai lần. Chẳng có gì nói rằng họ là một.”
“Họ đã đưa cho tôi một trong số danh thiếp giả kia.”
“Tất cả các đội như thế đều dùng danh thiếp giả.”
“Cùng với một kiểu số điện thoại sao?”
“Các công ty làm phim và truyền hình là những nơi duy nhất dùng các số đó.”
“Họ là cựu cảnh sát. Điều đó không có nghĩa gì với cô à?”
“Tôi quan tâm tới các cảnh sát, không quan tâm tới cựu cảnh sát.”
“Họ đã nhắc tới tên Lila Hoth.”
“Không, một đội nào đó nhắc tới tên cô ta. Không có nghĩa là những kẻ đã chết đó nhắc tên cô ta.”
“Cô nghĩ đây là sự trùng hợp hả?”
“Họ có thể là đội của bất kỳ ai.”
“Như là của ai khác?”
“Bất kỳ ai trong thế giới rộng lớn này. Đây là New York. New York đầy nhữngtay đánh thuê. Họ đi thành từng nhóm. Tất thảy họ trông giống nhau vàlàm những việc như nhau.”
“Họ cũng đã nhắc tên John Sansom.”
“Không, một đội nào đó nhắc tên ông ta.”
“Thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909556/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.