TÔI LẬP TỨC TRÔNGTHẤY kẻ theo dõi. Hắn đang dựa vào một cây cột giữa không gian rộng lớncủa ga Penn, đứng yên, với kiểu cơ thể bất động hoàn toàn do ở yên mộtchỗ vì phải trực lâu. Tay này đứng yên như tượng, cả thế giới bận rộnxoay quanh hắn, như một dòng sông chảy xung quanh tảng đá. Tay hắn cầmmột điện thoại di động kiểu nắp gập đang mở ra, tì xuống đùi. Hắn là một tên cao nhưng gầy. Còn trẻ, chừng ba mươi. Nhìn ban đầu không thấy ấntượng. Hắn có nước da mai mái, đầu cạo trọc, lớp râu mỏng hung hung.Trông không hay lắm. Có lẽ đáng sợ hơn một tay săn chữ ký, song khôngnhiều. Hắn mặc sơ mi in hoa, bên ngoài là một áo khoác da ngắn và chậtcó lẽ màu nâu, nhưng dưới ánh đèn chuyển thành màu cam nhờ nhờ. Hắn đang chằm chằm nhìn đám đông liên tục di chuyển với đôi mắt đã trở nên mệtmỏi từ lâu, rồi chuyển sang chán chường.
Sân ga đầy người làngười. Tôi di chuyển cùng dòng người. Chậm chạp, bị bó cứng. Tôi bị cuốn theo dòng chảy. Kẻ theo dõi cách chừng mươi mét, ở bên trên, phía tráitôi. Hai mắt hắn không di chuyển. Hắn đang cho dòng người di chuyển quamột góc nhìn cố định. Tôi còn cách góc đó khoảng ba mét. Sẽ giống như là bước qua cổng dò kim loại ở sân bay.
Tôi bước chậm lại một chútvà ai đó đâm sầm vào lưng tôi. Tôi vụt quay lại, để chắc chắn rằng đókhông phải kẻ bám đuôi tôi. Không phải. Người đằng sau tôi là một phụ nữ với một cái xe đẩy to đùng chẳng khác xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ngay-mai/1909527/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.