Lương vương phủ.
Mấy hôm nay Lương vương phủ yên tĩnh hẳn. Vẻ yên tĩnh trước khi bão tố. Đã không cần che giấu nên Hạ tướng quân thường xuyên đến thăm phủ, bên ngoài thị vệ canh gác nghiêm ngặt, tử sĩ không rời khỏi những người thân của Lương vương.
Thái vương phi ngồi trong phòng, đang nhìn con dâu mới thêu áo. Nghe đám nha hoàn nói lại, trước khi Lương vương lên đường cứ quấn quýt đòi trắc phi nương nương phải may và thêu áo cho mình ngay. Nương nương làm đến ba bộ quần áo, Lương vương bỏ ngay vào trong hành lý, hôm lên đường còn luyến tiếc chưa mang ra mặc. Đi được vài ngày đã có thư về, bảo trắc phi may tiếp áo cho mình.
Đứa con này, đôi khi trẻ con đến lạ lùng. Trẻ con để được yêu thương.
-Con may áo cho Vân nhi à?
-Dạ, vương phi…Vương gia nói người không có áo chống lạnh nên con mới….
Thái vương phi muốn bật cười nhưng cố nén. Con trai đã như vậy, chứng tỏ đã thật lòng quan tâm đến trắc phi. Bà xuất thân là con nhà võ tướng, cũng không mấy để ý đến thân phận. Vân nhi yêu thương cô gái này, muốn phong nàng ấy làm vương phi cũng được. Từ nhỏ đến giờ, nó khó mà có thể đạt thành tâm nguyện, bây giờ có lẽ đã đến lúc rồi.
-Ở kinh thành, hoàng thượng đã tổ chức hôn lễ cho hai con rồi?
-Dạ….
-Chúng ta chưa được uống trà của con dâu. Khi Vân nhi về phải tổ chức tiệc cưới lại thôi.
Bàn tay bà vuốt nhẹ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-lai-sinh/2516545/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.