Lều của Lương vương luôn được canh gác kỹ, cả thị vệ lẫn người của hoàng đế. Vậy mà Thiết Hàn mang người vào trong không ai biết. Thẩm Hành Vân khẽ nhếch môi:
-Không giấu tài nữa sao?
Nếu kiếp trước không tận mắt chứng kiến, Thẩm Hành Vân cũng sẽ nghi ngờ Thiết Hàn kiếp này không phải là Thiết diện tướng quân ngày trước. Hắn làm tròn nhiệm vụ nhưng không biểu hiện vượt trội, chẳng để ý đến phong thưởng. Người như vậy, tương lai sau này cũng khó kích thích hắn nỗ lực trên chiến trường.
Ngay cả khi bắn con mồi cũng không thể hiện được hết khả năng hắn có. Vậy mà bây giờ đêm hôm khuya khoắt, hắn lại bí mật vào lều của Lương vương, còn dẫn theo Thanh Liên.
Tay hai người nắm lại. Lương vương khẽ cắn môi:
-Đang đêm ngươi dẫn ái thiếp của ta đến lều, có ý gì?
Không phãi là muốn dẫn nàng theo hắn chứ? Thẩm Hành Vân thoáng rùng mình:
-Vương gia, bây giờ Thanh Liên là muội muội của ta. Ta muốn hỏi ngài, nàng ấy sẽ có vị trí nào ở vương phủ?
Huynh muội? Thẩm Hành Vân kinh ngạc…. Trước đây không hề có chuyện này.
-Ý ngươi là gì?
-Làm thiếp nhà quan không bằng làm thê nhà nghèo- Thiết Hàn nhẹ giọng- Ta biết, trắc phi, thiếp thất của vương gia đa số là tử sĩ ẩn mình để giúp người che mắt. Nhưng muội muội của ta hoàn toàn không có bản lĩnh đó. Nàng không có võ nghệ, không có thân thế, càng không sánh bằng bản lĩnh của các tiểu thư khác có thể trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-lai-sinh/2516522/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.