Cơ hội đời người kỳ diệu thế đấy.
Argos từng cho rằng mai sau lớn lên mình nhất định sẽ vào Quốc vụ viện, ai ngờ lại gia nhập Quân đội, thậm chí còn thành thủ hạ của Rothesay luôn bất hòa với ngài Sise.
Hắn chẳng ưa gì học hành, nhưng lại thành Hiệu trưởng của học viện quân sự hàng đầu đế quốc.
Hắn thích màu trắng, lại phải mặc quân phục đen cả đời.
…
Argos phát hiện số phận quả thực rất thích đối nghịch với mình.
Hắn vừa chuẩn bị hạ lệnh tiêu hủy các loại người máy quân dụng, gia dụng trên diện rộng, thì lại được một người máy cứu.
Thân là một Cantus cực kỳ truyền thống, Argos chưa từng có kinh nghiệm ở chung với người máy, song dưới tình huống hắn bị thương nặng không cách nào nhúc nhích, sớm chiều ở chung bên hắn lại là vài người máy, ờm… còn là người máy bảo mẫu.
Họ biết nấu cơm, biết kiếm thức ăn, biết dùng phương pháp vá ra giường để khâu vết thương cho hắn, tối đến không cần làm việc còn biết trốn đi tắt máy.
Họ thậm chí còn biết trò chuyện, lo lắng chủ nhân mua người máy mới thế vào vị trí của mình…
Argos luôn không ngờ thể hội cuộc sống mang đậm hương vị gia đình nhất trong sinh mệnh của mình lại cảm nhận được từ mấy người máy bảo mẫu.
Đây đại khái cũng là khoảng thời gian chật vật nhất của hắn.
Trên đường truy đuổi kẻ địch, Argos đi tới Pendra.
Trước khi đối phương biến thành hình thái máy móc càng thêm đáng sợ, Argos giành biến về nguyên hình trước. Cantus khổng lồ dài chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-kiep-sau/18005/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.