Học viện tổng hợp đế quốc không quy định học sinh phải trọ ở trường, vì chỉ tiêu ký túc xá của học viện có hạn, nên số học sinh xuất phát sớm giống Mục Căn cũng khá nhiều. Trong đó, khoa Ẩm thực ít học sinh, thành ra đa số đều được ở phòng ngủ học viện cung cấp, riêng Mục Căn và một tân sinh khác tên Doug ngụ bên ngoài.
Lúc Mục Căn chạy tới địa điểm tập hợp, trùng hợp chạm mặt Doug đến ngay sau cậu.
“Bạn Doug, buổi sáng tốt lành ⊙▽⊙” Mục Căn đã nhớ kỹ tên của toàn bộ tân sinh trong khoa, tự nhiên cũng nhớ tên Doug.
“…” Doug nâng kính mắt, không lên tiếng.
“Tôi là Mục Căn.” Sự lãnh đạm của đối phương chẳng mảy may ảnh hưởng tới Mục Căn, Mục Căn chủ động giới thiệu tên mình.
“Bạn Mục Căn, buổi sáng tốt lành.” Bấy giờ Doug rốt cuộc cũng chào cậu.
Doug nhìn sơ bốn phía: Hàng loạt phi thuyền đã đậu ngay ngắn chỉnh tề trên đường băng của quảng trường — chắc hẳn phi thuyền quân đội màu đen là phương tiện phi hành lát nữa của họ. Bên cạnh mỗi phi thuyền đều có một quân nhân mặc quân trang màu đen đang đứng, mặt mũi lạnh lùng, đối lập hoàn toàn với đám học sinh rải rác chung quanh.
Lớp trưởng các khoa đang cao giọng chỉ huy tân sinh xếp thành đội hình hợp quy cách, song có vẻ những lớp trưởng mới nhậm chức vẫn chưa thể đảm đương tốt nhiệm vụ này, có học sinh xách túi lớn túi nhỏ đần mặt đứng ở nơi tập hợp, cả đống đứa vừa đến không biết nên đi đâu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-kiep-sau/17868/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.