“Ollie thân ái,
Hôm nay tớ chính thức nhập học rồi. Trưởng khoa mời bọn tớ ăn bánh ngọt ngon cực kỳ, thầy bảo sau này bọn tớ cũng có thể làm được món bánh ngon như vậy, đến lúc ấy tớ sẽ cố gắng học rồi làm cho Ollie ăn. Mặt khác, cửa hàng bánh bao của ba ba và các bác cũng khai trương hôm nay, vì cửa hàng không đẹp lắm, lại không có Manh Manh đứng bán, nên tình hình kinh doanh không mấy khả quan, bán được mỗi hai mươi cái thôi à. Nhưng bác cả nói từ từ rồi sẽ khá lên, bác đã đi thăm hỏi tất cả các người máy bảo mẫu gần đó, về sau mỗi lần đi mua đồ nấu ăn hàng ngày, họ sẽ đến cửa hàng nhà mình mua bánh. Khi ấy trong nhà sẽ có tiền, tớ lại đi hối lộ Hiệu trưởng kia tiếp.”
“… Bác Alpha lại gian lận nữa, bảo đảm bác ấy bôi đen tất tần tật não của mấy người máy xung quanh rồi.” Đọc xong thư, Olivia quay đầu nói với Manh Manh.
“Olivia đừng động đậy, cậu cứ vậy thì tôi không băng bó vết thương cho cậu được.” Băng vải vừa cố định xong lại lỏng ra, Manh Manh vội vàng vươn móng vuốt đạp lên lưng Olivia.
Bấy giờ Olivia cũng thấy đau, khóe miệng căng cứng, không cười nữa. Song tay hắn từ đầu tới cuối không hề buông lá thư, đọc đi đọc lại mấy dòng chữ ngắn ngủi trên đó vài lần, gần như sắp thuộc lòng đến nơi, lúc này Manh Manh mới tuyên bố hắn có thể đứng dậy.
Olivia không vội mặc thêm áo, chuyện đầu tiên hắn làm là gấp lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-kiep-sau/17857/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.