Miếng đầu tiên ăn lẹ quá, sang miếng thứ hai Olivia bắt đầu nhai kỹ nuốt chậm, thật khó mà hình dung cảm giác này, từng thớ một đều mềm dẻo và có kết cấu, chưa nhai là hương vị khác, nhai rồi lại khám phá ra hương vị khác nữa.
“Ngon muốn nuốt lưỡi luôn!” — dùng từ này để miêu tả khi may mắn ăn được thịt đế long trăng rằm tuyệt đối không buồn cười chút nào! Quả thực từng có người nuốt mất nửa lưỡi trong lúc nhấm nháp món ngon đấy.
Cái cảm giác mỹ vị bùng nổ trong khoang miệng — chỉ người nếm qua mới hiểu thôi!
Dẫu cho Olivia đã cố hết sức nhai kỹ nuốt chậm, nhưng trong mắt đám Mục Căn vẫn là ngấu nga ngấu nghiến xơi sạch một cái bánh bao to đùng.
Ăn xong bánh bao, việc đầu tiên Olivia làm là xách Manh Manh lên!
“Nói mau! Bánh bao lấy đâu ra!”
Lâu lắm rồi không được chủ nhân ôm vào lòng (?!),Manh Manh cảm thấy ổ cứng của mình có chút quá tải, song nó vẫn giải đáp vấn đề của Olivia trong thời gian ngắn nhất: “Tôi, Alpha với mấy người khác làm ý!”
“Nguyên liệu làm bánh mua ở đâu ý?” Nói quá nhanh, Olivia thậm chí không phát hiện mình vậy mà dùng luôn từ “ý” chuyên dụng của Manh Manh.
“Bột mì Beta mua, đồ làm bếp Eta mua, túi đóng gói là Pi mua, rau làm nhân là Alpha với người máy A mua.” Manh Manh thành thật đáp, sau đó cúi đầu nhìn tạp dề nhỏ trên người mình: “Tạp dề là Manh Manh mua ý ~(≧▽≦)/~”
Olivia hắc tuyến : Ta chỉ muốn biết thịt trong bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-kiep-sau/17851/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.