Hôm qua Olivia còn có thể vui vẻ cầm tiểu hành tinh như cục đá mà chơi, nay triệt để nhũn chân.
Sắc mặt hắn cực kỳ kém, hoàn toàn bất đồng với Mục Căn quanh năm ra ngoài chạy nhảy, da Olivia có vẻ trắng nhợt bệnh trạng, khiến người ta mới nhìn lần đầu đã không khỏi hoài nghi máu hắn có màu lam.
Có Olivia làm mẫu, Mục Căn thoạt nhìn khỏe mạnh quá đáng!
Manh Manh lại vô cùng ngưỡng mộ mấy cái đầu to lùn đến mức vừa liếc mắt đã thấy.
Cùng là người máy bảo mẫu (←.←),nhân loại được người máy nhà người ta nuôi lớn rõ là cường tráng, vị mình chăm nom sao lại ốm yếu vậy chứ?
Thời điểm mổ vỏ phát sinh bất trắc, Olivia ngày trước là một bé gà gầy đét, còn trọc lông! Cứ dăm ba bữa lại cảm mạo phát sốt, để nuôi lớn hắn, trưởng bối đặt cho hắn cái tên bé gái là Olivia. Chẳng biết có phải nhờ tên tốt không, về sau hắn cũng khỏe hơn chút, nhưng vẫn nhỏ gầy hơn đồng loại bằng tuổi nhiều.
Rõ ràng là bao tử vua mà ăn thế nào cũng không mập, Manh Manh sầu lắm thay.
Mới tỉnh dậy liền bắt gặp Olivia đeo hai quầng thâm mắt bự chảng đang trừng mình, nhìn thấy hắn, Mục Căn đầu tiên là ngẩn người, sau đó trên mặt trưng ra nụ cười rực rỡ.
“Buổi sáng tốt lành!”
“Tốt…”
Tốt cái đầu mi!
Chưa kịp nói xong câu hoàn chỉnh, bụng Olivia đã bắt đầu nôn nao, hắn không biết làm sao, đành ôm bụng chạy về hướng WC lần nữa.
“Olivia làm sao thế?” Ngơ ngác nhìn theo hướng Olivia chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-kiep-sau/17822/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.