Jungkook bước vào phòng trọ, nhỏ vẫn nằm úp mặt trên giường khóc, chẳng cả biết là có người vào. Anh đành thở dài, tự tạo cho mình một cái động lực đủ lớn để đi đến và chẳng quan tâm cái thá gì có thể xảy ra. Người đời có câu, đẹp trai không bằng chai mặt. Có đẹp đến đâu mà không biết mặt dày tán gái thì cũng vứt hết
Và thế là, Jeon Jungkook lần đầu tiên đến giường con gái rồi nằm hẳn xuống
Anh nằm nghiêng, một tay thì dùng để gác đầu, một tay thì cứ vu vơ nghịch ngịch mấy lọn tóc của nhỏ. Một ngón tay luồn vào tóc, khẽ đưa đên để vài lọn cũng được đưa lên theo, rồi anh uốn tóc đến mấy vòng quấn vào mấy ngón tay thon dài. Ah, chơi đùa như thế này cũng khá vui đấy chứ. Cũng có chút cảm giác. Nhưng xem kìa, sao nhỏ lại chẳng thèm để ý gì đến anh mà cứ ôm mặt khóc thế kia? Khó chịu chết mất! Bộ thích khóc lắm hả? Quay sang đây mà ngắm giai đẹp đi này
- Nè, Ái à, đừng khóc nữa. Kookie Oppa đang ở đây nè
- Oppa buồn đấy! Quay sao đây nhìn cái coi, hôm nay anh đẹp trai lắm đấy
_ Ái à Ái ơi Ái ới
-Hmmmmmmmm.......
Nhỏ vẫn ôm mặt khóc, mặc kệ cái tên Jeon Jungkook ý ới bên cạnh. Và tất nhiên điều này làm anh tức muốn chết. Được lắm, không thèm quan tâm đấy. Nguyễn Ái đây là không xem Jeon Jungkook này ra gì rồi đấy. Nhớ mặt nhau! Jeon Jungkook này sẽ bắt nhỏ không quan tâm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-khoang-cach-trong-tinh-yeu-fanfic-bts/2534435/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.