Sáng hôm sau, khi mà Jungkook thức dậy cũng đã là giữa buổi, các thành viên đều đã đi đến phòng tập còn mỗi mình anh ở nhà mà tự kỷ
Làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi lại nấu ít mỳ mà ăn cho cái bụng đỡ réo. Jeon Jungkook thở dài thườn thượt
Ở nhà một mình ngán thế này đây
Game thì máy tính bị hỏng, điện thoại thì chẳng biết gọi cho ai, người cũng chẳng có mà dìm. Thế này phải chăng là đang luyện cho anh cái khả năng tự kỷ?? Đời đúng là buồn, để thời gian trôi đi như thế này tiếc thấy cha thấy mẹ ra. Đáng ra phải có cái gì gì đó để làm chứ
Tức cảnh sinh tình rồi sáng tác ra mấy bản tình ca sến sẩm thì anh cúi đầu chịu thua rồi, từ bé đã chẳng phải cái loại học sinh 3 tốt văn hay chữ đẹp, mấy câu từ viết ra vụng không dể đâu hết vụng. E rằng viết xong đến lúc nhìn thấy được Suga hyung lại cười cho thối mũi
Đúng là đáng ghét! nên làm gì bây giờ?
Khẽ đưa mắt ra cửa sổ, khu tập thể có vẻ khá xinh đẹp được cho vào tầm mắt làm Jeon Jungkook không khỏi bừng tỉnh ít nhiều mà nhớ ra mấy cái mục đích của mình
Rảnh thế này thì đi tán gái thôi. Đảm bảo là nhỏ được nghỉ, Bighit có bao giờ ngược đãi người quá đáng đâu, bị kẹt trong cái thang máy cả mấy tiếng trời lại còn là con gái con đứa, bố Bang mà không cho nghỉ thì rõ là lạ kỳ. Trước giờ anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-khoang-cach-trong-tinh-yeu-fanfic-bts/2534430/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.