Bệnh án của ông ta ghi: John Cronin, đàn ông, da trắng, 70 tuổi. Chẩn đoán: u tim. 
Paige chưa gặp John Cronin. Ông ta đã được lên lịch phẫu thuật tim. Cô vào phòng ông ta, đi cùng với một y tá và một bác sĩ. Cô mỉm cười niềm nở và nól: 
- Chúc buổi sáng tất lành, ông Cronin. 
Người ta vừa rút ra các thứ ống, quanh miệng ông ta vẫn còn vết băng dính. Và tay trái được nối với hai chai truyền dịch lơ lửng trên đầu. 
Cronin nhìn Paige. 
- Cô là cái đếch gì vậy? 
- Tôi là bác sĩ Taylor. Tôi sẽ khám cho ông và… 
- Cút ngay! Đừng có động tay vào người tôi. 
- Sao người ta không cho tôi một bác sĩ thực sự nhỉ? 
Nụ cười của Paige tắt lặng. 
- Tôi là phẫu thuật gia tim mạch. Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để giúp ông. 
Cô sẽ mổ tim tôi? 
- Đúng vậy, tôi… 
John Cronin nhìn người bác sĩ đi cùng Paige và nói: 
- Vì Chúa, đây là thứ tốt nhất của cái bệnh viện này đấy hả? 
- Tôi đảm bảo với ông, bác sĩ Taylor rất có trình độ - người bác sĩ kia nói. 
- Cái mông đít tôi cũng thế. 
Paige nói cứng nhắc: 
- Hay ông muốn mời bác sĩ phẫu thuật riêng? 
- Tao không có, - Ông già rít lên. - Tao không đủ tiền cho lũ lang băm chết tiệt đó. Bác sĩ chúng bay thảy đều như vậy. Chỉ quan tâm đến tiền, còn mạng người chẳng đáng nửa xu. Với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-mai-mai/2939608/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.