"Không sao đâu. Nó khác với nội dung của cuốn sách mà."
'Philomel' không thể từ bỏ vinh quang của quá khứ và vẫn cố ở trong Cung điện Hoàng gia nhưng bản thân nàng sẽ không làm điều đó.
Ngay từ đầu, vị trí mà Hoàng đế đề xuất cho nàng là Công chúa, không phải người thị nữ của Công chúa.
Đó hẳn là những lời nên được nói cho Ellencia hơn là Philomel. Nàng ta là một đứa trẻ luôn để tâm đến người khác và cũng có rất nhiều người để quan tâm.
Nàng thầm nghĩ.
"Người hẳn đã không nói với nàng ta rồi. Con người này đã không giải thích bất cứ điều gì với Ellencia."
Khi nàng nhớ lại khuôn mặt của Eustis, người đã nói về việc sẽ nhận nuôi nàng, các ngón tay nàng đã siết chặt khi nhận ra lời nói của mình.
Cuối cùng, kẻ chiến thắng trong trò chơi thuộc về Philomel, người đã đạt đến vị trí Hoàng đế sớm nhất.
Đó là một kết quả mỉa mai khi xem xét tương lai của Ellencia, người sau này sẽ lên ngôi với tư cách là người thừa kế duy nhất. Mặc dù, họ chỉ chơi một trận nhưng trời đã gần đến đêm rồi.
"Tại sao cha vẫn chưa đến nhỉ?"
Ellencia, mang theo tấm bản đồ, xúc xắc và con ngựa của mình, chợt nhìn đồng hồ và hỏi.
Philomel đáp:
"Có vẻ như đã muộn rồi. Công chúa và tôi nên nghỉ ngơi ngay bây giờ."
Thông thường vào thời điểm đó, không có công việc gì khiến Hoàng đế bị trói buộc cả.
Đặc biệt là trong trường hợp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-cho-cho-do-gia-mao/3477635/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.