"Cầm lấy nó."
Sau một hồi, chủ nhân của kiệt tác trước mắt, một người đàn ông mặc áo choàng, đã ném chiếc túi về phía Philomel.
"Ồ, cảm ơn anh."
Philomel cầm lấy chiếc túi và gửi lời cảm ơn trong sự ngơ ngác.
"Cô có mất trí không vậy? Cô không biết rằng những kẻ lừa đảo xuất hiện quanh đây khi đến Ma Tháp sao?"
"Tôi không biết."
Philomel lặng lẽ trả lời.
"Một đứa trẻ ngây ngô không biết gì về thế giới hết."
Nàng đã rất kích động nhưng nàng không có lời nào để bác bỏ nó vì đúng là nàng chả hiểu gì về thế giới ngoài này. Đó không phải là loại kiến thức có thể học được bằng cách học trong sách.
Khi đó, kẻ lừa đảo đã lợi dụng cuộc trò chuyện giữa Philomel và anh chàng kia để bò đi lẩn trốn.
"Ngươi đang muốn đi đâu vậy?"
Bộp!
Người đàn ông mặc áo choàng dậm chân thật mạnh lên trên lưng kẻ lừa đảo.
"À! Bạn nhỏ! Anh có biết tôi bao nhiêu tuổi không? Anh thậm chí còn không được cha mẹ giáo dục!"
Kẻ lừa đảo hét lên, ngay cả khi lưng bị nghiền nát.
"Thật không may, bố mẹ tôi đã không dạy tôi đức tính tôn trọng người già."
Người đàn ông mặc áo choàng trả lời bằng một giọng không tầm thường.
Khi đôi chân của anh gia tăng thêm sức mạnh, khuôn mặt của kẻ lừa đảo chuyển sang màu vàng với một tiếng uỵch.
"Ngươi phải biết rằng đây là lãnh thổ của Ma Tháp. Ta sẽ giải quyết nó theo luật của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-cho-cho-do-gia-mao/2688338/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.