Ba Lâm nhìn Ôn Nhã, bỗng cảm thấy cô bé này thuận mắt hơn.
Chỉ là, da mặt dày quá.
Mà khí thế “Tôi tới soi mói lỗi để đuổi cô đi” của ông vừa rút khỏi, Ôn Nhã cũng thở phào nhẹ nhõm, cô bày ra cách đối nhân xử thế như ở chỗ làm, sắp xếp hợp lý cho chuyến đi kéo dài hai ngày của ba Lâm ở thành phố H.
Không hẳn là thành phố H không có gì để xem, Ôn Nhã qua loa dẫn ông đi dạo một vòng, cuối cùng, cô dẫn người ta đến gặp một bác sĩ Trung y nổi tiếng trong nước.
Xương cổ của ba Lâm không tốt lắm, dưới áp lực công việc, tỳ vị cũng trở nên yếu đi, đã đến lúc cần phải được chữa trị.
Ba Lâm nhìn Ôn Nhã nhanh nhẹn xách gói thuốc, ánh mắt phức tạp, ông đã sống nhiều năm như vậy rồi nhưng đây chính là lần đầu tiên bị người ta dẫn tới tiệm Trung y.
Không có bản lĩnh đúng thật là không có bản lĩnh, nhưng thật ra lại là người biết quan tâm.
“Lần đầu gặp phụ huynh mà đã dẫn đi bệnh viện, cháu có bản lĩnh đấy.”
Bóng dáng mạnh mẽ của Ôn Nhã cứng lại, cô xoay người cười gượng ha hả mấy tiếng: “Đời người mà ạ, thi thoảng cũng cần phải có sự thay đổi… khụ, lần sau chú tới, cháu dẫn chú đi chùa Tây Khứ bái Bồ Tát nhé?”
Ba Lâm không vui: “Ý cháu là chú đã vô vọng khi sử dụng thuốc và phương pháp châm cứu nên phải đi cầu Thần bái Phật à?”
Ôn Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/3319032/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.