Nghe thấy tiếng gõ cửa, ba Ôn – người đứng gần cửa nhất đứng dậy rồi đi ra mở cửa, miệng còn lẩm bẩm: “Cái chỗ tí tẹo này, ai đến thế…”
“Chắc là cô giáo Hàn đến mượn xì dầu đấy, bà ấy toàn quên mua xì dầu thôi.” Nhân lúc ông đi mở cửa, mẹ Ôn múc thêm bốn chiếc sủi cảo bỏ vào bát ông, định dùng cách này để “tiêu huỷ” hết đống sủi cảo còn dư.
Vừa dứt lời, Ôn Nhã buông bát đũa xuống rồi chạy ào ra cửa, suýt thì vấp phải dép của mình, loạng chà loạng choạng lao ra cửa thì thấy khuôn mặt biến sắc của ba mình.
Lâm Tuyết Hà giữ nguyên nụ cười lịch sự: “Bác trai, làm phiền rồi ạ.”
Nếu đã biết là mình làm phiền thì cút nhanh đi, cái thằng nhãi ranh này!
Mặt ba Ôn thờ ơ vô cảm, ông lạnh lùng “ờ” một tiếng.
Đúng là, bố vợ nhìn con rể, càng nhìn càng không vừa mắt.
Ôn Nhã cười xòa giảng hoà, đẩy nhẹ ba mình một một cái: “Ba, là con gọi anh ấy đến đấy, chẳng phải lần này mẹ lại gói nhiều sủi cảo quá hay sao, con gọi anh ấy đến cũng là giúp ba giảm áp lực, đỡ để mẹ hâm nóng sủi cảo thừa cho ba ăn thay cho bữa tối đó.”
“Hừ.” Ba Ôn hừ lạnh, xoay người rời đi.
Đến thì cũng đã đến rồi, không lẽ ông còn có thể cầm chổi đuổi cậu ta ra ngoài chắc?
Ôn Nhã không biết tại sao anh có thể đến đây chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, đã thế, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/3319027/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.