Đồ ngọt có thể an ủi tâm hồn, đây không phải là lời nói giả dối.
Ôn Nhã thất tha thất thểu quay về nhà, cô xách theo hộp bánh ngọt mà Lâm Tuyết Hà đưa cho.
Tuy đã bị từ chối cái ôm nhưng lại đổi được bánh kem a a a a a…
Cô cất bánh vào trong tủ lạnh, đưa tay xoa xoa giọt nước mắt không hề tồn tại, quả nhiên anh Lâm vẫn y như một thiên thần mà ~
“Ui ui, vui vẻ muốn bay lên luôn rồi kìa, đúng là con gái khi yêu khó lường thật mà!”
Bỗng nhiên có tiếng động, Ôn Nhã quay đầu lại như một phản xạ có điều kiện, vừa hay đối mặt với người vừa buông lời chua ngoa.
Tần Khả Khả đi tới mở tủ lạnh ra, vô cùng tích cực mà chủ động lấy bánh kem ra: “Không được độc chiếm em nó đâu đấy, bánh kém thì vẫn nên chia sẻ… Ôi, Haagen-Dazs á! Một trăm điểm, một trăm điểm!”
Ôn Nhã trợn trắng mắt: “Có thể nhân từ chút được không, người thường có thể có được một lần ăn Haagen-Dazs dễ dàng như thế sao? Còn nữa, nhà tớ đã đổi chìa khóa một lần rồi, sao cậu lại có chìa khóa vậy?”
“Cái này ấy à, dì nói mấy ngày nay muốn về nhà mẹ đẻ với chú, sợ tớ không vào nhà được nên đã đưa chìa khóa cho tớ.” Tần Khả Khả mở hộp ra: “Đừng để ý tới chi tiết nhỏ xíu này nữa, chẳng phải tớ đã kể với cậu là tớ đã về nhà à, sau đó mẹ tớ lại sắp xếp cho tớ đi xem mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-choc-noi-ngai/2756602/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.