Lấy lại tinh thần, cô nói xin lỗi: "Lúc ra cửa sao không gọi em dậy?" 
Cô còn cho rằng họ sẽ cùng nhau rời khỏi nhà lớn, nếu không cũng nên đểcô làm người vợ tiễn anh ra khỏi cửa đi làm, ai ngờ, anh lại để cô dâumới nằm trên ngủ ngủ nướng! 
Khi... thức dậy, phát hiện trong dinh thự to như thế cũng chỉ có mình cô dậy trễ, hơn nữa còn bị mẹ chồng nhắc khéo. 
"Dĩ Ân, người làm vợ ,mặc dù không cần phụng dưỡng nhiều người, nhưngcũng không thể không biết tiết chế, sau này mọi việc phải lấy chồng làmtrọng, đàn ông ra ngoài làm việc, thân làm vợ cũng phải hiểu chuyện,cũng không còn bé nữa không thể tham ngủ nữa..." 
Từ đầu tới đuôi giọng của bà rất nhẹ không hề hung giữ, nhưng lại rất uy nghiêm. 
Thiếu chút nữa là cô quỳ xuống đất sám hối rồi.. được rồi, sau này côkhông dám tùy hứng nữa, nhất đính sẽ coi ông xã là trời, nhất định sẽlàm một người vợ tốt, cô thề. 
Bách Mộ Khắc liếc mắt xem thường, "Gọi em dậy làm gì? Đợi em ngủ đủ rồi sẽ tự dậy." 
"Nhưng.." 
"Nhưng cái gì?" 
"Lời đồn rất khó nghe." Nào có người vợ nào ẫn ngủ nướng khi chồng đã ra cửa đi làm, làm vợ mà ngay cả chút tự giác cũng không có, sẽ bị nói lànhà mẹ đẻ dậy không tốt. 
"Ngủ ở nhà mình, chẳng lẽ còn phải xin người khác để được ngủ nướng sao?" 
Lời của anh làm Dung Dĩ Ân hờn dỗi, nhưng vừa nghĩ lại, liền mỉm cườingọt ngào. Anh vừa nói nhà mình, cho nên họ là người một nhà sao? Cũngđúng, họ còn là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cho-tra-lai-ong-xa/1407423/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.