Anh không trả lời.
Trong tầm mắt của anh, Hạ Du đỏ bừng mặt, dũng khí biến mất hoàn toàn. Cô lại nắm lấy tay nắm cửa, định đẩy cửa ra để từ chối anh.
Nhưng khi cánh cửa chỉ còn hẹp vài centimet, đột nhiên bị người bên ngoài chặn lại. Lực của hai người chênh lệch quá lớn, Hạ Du không thể đẩy cửa thêm dù chỉ một chút.
Hứa Bạch Nghiên dễ dàng bước vào từ bên ngoài rồi đóng cửa lại.
Một tiếng “cạch” khẽ vang lên. Cảm giác xấu hổ đột nhiên biến thành áp lực, tim Hạ Du trở nên bồn chồn vì sự xâm nhập của anh.
“Em chưa dặm lại trang điểm!” Cô nói xong, hoảng loạn bước vào nhà vệ sinh.
Nhưng chưa kịp cầm thỏi son lên, cô đã thấy người đàn ông bước đến gần qua gương. Anh đứng sau lưng cô, mắt hơi cúi xuống, ôm cô vào lòng: “Anh còn chưa nói gì, chạy đi đâu thế?”
Hạ Du vội vàng cúi đầu. Cô chỉ thấy cánh tay anh vắt ngang eo mình, cánh tay săn chắc, gân guốc nổi lên, cơ bắp cuồn cuộn, tạo thành một sự tương phản mạnh mẽ với vòng eo thon gọn của cô.
Họng Hạ Du hơi ngứa, cô khẽ nói: “Em đâu có chạy… chỉ là muốn tô son thôi.”
“Đừng tô nữa.”
“Tại sao?”
“Tô rồi có cho hôn không?”
Cô bất ngờ ngẩng đầu nhìn người trong gương. Anh cũng không đợi cô trả lời, bàn tay phải khẽ bóp lấy cằm cô, xoay mặt cô ra phía sau một chút rồi cúi người xuống hôn lên môi cô.
Hứa Bạch Nghiên nhẹ nhàng và khéo léo mở hàm răng cô, đầu lưỡi thì đầy tính xâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799276/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.