Hạ Du biết chắc chắn cô đã làm Hứa Bạch Nghiên phật lòng rồi.
Chắc hẳn anh sẽ nghĩ cô không biết điều. Anh định dạy cô, nhưng cô lại muốn đi với người khác…
Thật ra buổi trưa hôm đó, khi Tống Dư An kéo tay cô đi, cô đã định từ chối anh ấy rồi. Nhưng từ nhỏ đến lớn cô luôn quen nghe lời Tống Dư An nên chữ “không” cứ nghẹn lại, không thể nói ra nhanh được. Thế là cô đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất, dẫn đến việc Hứa Bạch Nghiên tức giận, giẫm lên chiếc ván trượt cô để dưới đất và làm trẹo mắt cá chân quý giá của mình.
Rời khỏi bệnh viện, Hà Gia Sâm đưa Hứa Bạch Nghiên về nhà, còn Hạ Du cũng về chỗ ở của mình. Vừa về đến, cô đã nằm vật ra giường, trong đầu chỉ toàn hình bóng Hứa Bạch Nghiên, cảm giác vô cùng chán nản.
Bác sĩ nói chân của anh sẽ không thể hoạt động bình thường trong một hai tuần, vậy thì càng khỏi nói đến chuyện lướt sóng. Hiện tại, anh hẳn đang giúp Trình Lập dạy học đúng không? Vậy nếu không dạy được, tiền lương cũng sẽ mất sao? Hơn nữa, anh rất tốt với cô. Anh không chỉ dạy cô trượt ván miễn phí mà lần trước khi cô say, anh còn đưa cô về để đảm bảo an toàn… Càng nghĩ càng rối, Hạ Du càng cảm thấy áy náy.
Thế là sáng sớm ngày hôm sau, cô đã dậy từ rất sớm. Cô ra ngoài mua một ít thuốc bổ và trái cây, sau đó gọi điện cho kk.
Mọi người đều đã biết chuyện của Hứa Bạch Nghiên từ hôm qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799260/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.