Một lúc sau, thuyền trưởng đã lái du thuyền đến vị trí thích hợp. Hứa Bạch Nghiên đặt ván lướt sóng lên phần đuôi thuyền bằng phẳng rồi ra hiệu cho Hạ Du đứng dậy.
“Cô qua đây, tôi đã nói xong các quy tắc an toàn rồi, giờ tôi sẽ hướng dẫn các động tác sau khi xuống nước.”
Hạ Du trong lòng vẫn còn bực mình, nhưng lúc này thời gian là vàng là bạc nên cô không đôi co với anh nhiều. Cô đi tới ngồi xuống rồi ngẩng đầu nhìn anh chờ đợi chỉ dẫn.
Hứa Bạch Nghiên nói: “Đầu tiên là tập mô phỏng đã nhé. Chốc nữa khi cô xuống nước, bước đầu tiên là phải nắm thật chặt dây lướt sóng và ván lướt sóng, ngay vị trí màu đỏ này này.”
Vừa nói, anh vừa cúi người dùng ngón tay chỉ vào một điểm trên ván lướt sóng. Hạ Du nghiêm túc làm theo hướng dẫn của anh.
“Sau khi nắm chắc, cô đặt gót chân của mình lên ván, khoảng vị trí này.” Ánh nắng buổi chiều chói chang, Hứa Bạch Nghiên vừa nói vừa lấy kính râm từ trong túi ra đeo vào.
Hạ Du làm xong động tác rồi nhìn anh. Cô nhận thấy không nhìn thấy mắt anh thì bản thân sẽ thấy thoải mái hơn. Bởi vì ánh mắt anh khi tập trung nhìn người khác khiến người ta không thể nào tự nhiên được.
“Huấn luyện viên, thế này được chưa ạ?”
“Được.” Hứa Bạch Nghiên ngồi xổm xuống. “Một lát nữa, khi nghe tôi hô ‘chuẩn bị’, cô sẽ buông ván ra, giơ tay lên cao, ừm… độ cao này là được rồi. Sau đó Tiểu Phương sẽ cho thuyền chạy, lúc này tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799248/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.