Ngày hôm sau, Hạ Du chính thức đi làm tại chi nhánh nước giải khát của tiệm lướt sóng Summer. Kk sợ cô chưa quen nên đã ở bên cạnh một lúc vào buổi sáng, tận tình chỉ dạy cô cách nhận order và đón tiếp khách. Sau đó vì kk còn có lớp dạy lướt sóng, Trình Lập cũng bận việc khác nên cả tiệm hoàn toàn giao cho một mình cô. Ban đầu Hạ Du khá lo lắng, nhưng sau khi tiếp đón được vài vị khách và pha chế đồ uống thành thạo thì cảm giác hồi hộp cũng biến mất. Keng. Vừa mới mang ra một ly nước ép nho, tiếng chuông gió lại vang lên. Hạ Du lập tức đứng dậy khỏi ghế: “Chào mừng-” Một người đàn ông bước vào. Áo phông đen, quần dài xám, dáng người cao ráo, lại trông như vừa ngủ dậy. Hai chữ “quý khách” còn lại bị Hạ Du nuốt ngược vào trong. “Trình Lập đâu rồi.” Người đến chính là Hứa Bạch Nghiên. Hạ Du đáp: “Ông chủ Trình bận việc rồi ạ.” “Ồ.” Hứa Bạch Nghiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, trông như đang cố tỉnh lại sau một giấc mộng du. Nhưng phải nói rằng vẻ mặt này trên gương mặt anh vẫn rất đẹp trai. “Huấn luyện viên, anh có muốn uống một ly trà trái cây để tỉnh táo không?” Hạ Du tốt bụng hỏi. Hứa Bạch Nghiên nhìn Hạ Du. Lúc này, cô đang đứng sau quầy bar nhìn anh, rất yên tĩnh, chỉ có chiếc kẹp tóc hình bướm nhỏ cài bên tóc mái trông như đang muốn bay đi. “Cô biết làm món gì?” “Bây giờ tôi làm được tất cả rồi ạ.” Hạ Du nói với vẻ vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he-luc-manh-tinh/4702853/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.