Trong chính giới thì Vu Chu ông đây cũng là một người có chút mặt mũi, chuyện gì cũng xử lý cẩn thận, ông không hiểu vì sao thằng con của mình lại là một đứa coi trời bằng vung. 
Biện pháp gì ông cũng sử dụng rồi, chỉ còn thiếu nước đánh chết nó nữa thôi. 
Nhưng lại không thể đánh chết. 
Chỉ còn có nước chờ một ngày nào đó nó tự nhìn lại bản thân mình mà suy xét. 
Nhìn tình hình trước mắt, ngày đó có khả năng không bao giờ tới. 
Cho xe ngừng lại ở ven đường, Vu Chu bước xuống xe, gọi cho thư ký Nhạc Tống đi đặt bàn. 
Nơi đó không phải trong nội thành, có một số ngày, là nơi thích hợp để ăn một bữa cơm thanh tịnh. 
Anh lại gọi điện thoại cho đường Y Y. 
Lúc trước hai người từng gặp nhau vài lần, mối quan hệ không tệ, cũng có chút công dụng. 
“Đường tổng, tôi là Vu Chu, chuyện là như thế này…” 
Sau khi cúp điện thoại, Vu Chu không lập tức đến chỗ hẹn, mà anh đang chờ thời điểm tốt nhất, để tránh cho tình cảnh khi anh xuất hiện bầu không khí trở nên gượng gạo, không được việc. 
Người có thể điều hòa được bầu không khí, chỉ có một người. 
Trong phòng làm việc, Đường Y Y bóp chặt di động, mười lăm phút sau cô đứng dậy khỏi ghế da, bước lại phía cửa sổ nhìn xuống phía dưới. 
Tần Chính đang đứng dưới đưa lưng về phía cô hút thuốc, Vu Dương thì đang bị nhóm Thanh Sơn khống chế, người đi đường qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233871/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.