Đường Y Y đảo mắt nhìn phố xá xung quanh, cô ngồi uống café cùng với Hoàng Tiêu.
“Chị Y Y, chị ở thành phố C này bao lâu rồi?”
“Không lâu lắm.”
Đường Y Y khuấy café, tâm tình nhàn nhã.
“Mùa đông ở đây lạnh quá.” Hoàng Tiêu cười nói – “Em đến cũng được mấy ngày rồi, chỉ có hai ngày trời trong, còn lại đều là tuyết rơi liên tục.”
Đường Y Y nói – “Năm sau có lẽ thời tiết sẽ tốt hơn.”
Hoàng Tiêu thở dài – “Vài ngày nữa là 30 rồi, cũng không biết đêm đó tuyết có ngừng rơi không?”
Đường Y Y ngắm nhìn bầu trời qua cửa kính, cô hạ mi, tốt nhất là không.
Tuyết rơi còn chưa có đủ đâu, làm sao mà ngừng.
Còn chưa làm cho con ngươi ta tâm phiền ý loạn, không có chổ để đi, chắc hẳn sẽ không bỏ qua.
“Chị Y Y, ở trước mặt mọi người Tiết Ngũ có nhắc tới em không?” Hoàng Tiêu giống như là thuận miệng hỏi.
Đường Y Y nói thẳng – “Không có.”
“Em cũng biết là vậy.” - Hoàng Tiêu khó nén khỏi thất vọng trong lòng, cảm giác lúng túng ập tới, là do bản thân cô tự chuốc phiền não, không trách được ai – “Anh ấy hình như không thích em cho lắm.”
Đường Y Y nói – “Có lẽ là bài xích đám cưới gia tộc.”
Hoàng Tiêu hé miệng – “Quả thật em cũng có cảm giác như vậy, mọi chuyện đều được an bài cảm giác không thoải mái.”
Cô vuốt lại nếp tóc – “Nhưng nói cho cùng, cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233848/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.