Trong phòng trà nước, Đường Y Y cùng Lý Mi đứng tán gẫu. 
Cô không thích cà phê hoặc đồ uống chua ngọt, chỉ thích uống trà. 
Bỏ năm sáu viên Thiết Quan Âm vào trong nước sôi, một lát sau từng mãnh lá chậm rãi xòe ra, hương thơm thuần khiết tỏa ra bốn phía, thấm đượm. 
Lý Mi dường như nhớ ra điều gì, ánh mắt cô sáng lên – “ Y Y, anh họ của lão Điền nhà tớ hết sức phù hợp với yêu cầu người yêu lý tưởng của cậu. Du học nước ngoài về, từng nhập ngũ, độc thân, ôn nhu, săn sóc, tính tình cũng tốt, lúc không cười cũng cho người khác cảm giác vui vẻ. Nếu ở cổ đại có thể gọi là quân tử như ngọc.” 
Lý Mi hóa thân thành bà mối, càng nói càng trơn tru, thiếu điều ca tụng lên tới cung trăng không kéo xuống trái đất được – “Anh ta còn là bác sĩ khoa nhi, đặc biệt hơn là người khiêm tốn, nhã nhặn, biết cư xử, giống cậu ở điểm thích nuôi mèo, nghe lão Điền nói anh ta còn nuôi vài con, không phải một con. Đúng rồi, anh ta cao 1m8, dáng người cao to, chân dài không thua Tổng tài.” 
Lý Mi lấy hơi – “Quan trọng là anh ta đồng trang lứa với cậu.” 
Nghe qua đều phù hợp với yêu cầu của Đường Y Y, dường như người này sinh ra chỉ dành cho cô, nhưng bản thân Đường Y Y lại không cảm thấy hứng thú gì, dường như tình yêu đối với bản thân cô đã rời đi rất xa. 
Nhấp một ngụm nước trà, Đường Y Y rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233823/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.