Cái trán của Bạc Tể Xuyên chạm vào cái trán của Phương Tiểu Thư, tay hắn đặt tại cái gáy của cô, cô không có biện pháp nhúc nhích, lại càng không định phản kháng hắn. Cánh môi của hắn chạm vào cô, một lát sau liền mở mắt, nhìn chằm chằm khuôn mặt hơi gầy yếu của cô, giọng điệu thực bình thản chạm vào chóp mũi của cô nói: "Chúng ta về nhà ở đi."
Phương Tiểu Thư lập tức mở mắt ra nhìn hắn: "Quay về đi? Đi chỗ nào? Sẽ không là nhà họ Bạc đi?"
Bạc Tể Xuyên ngửa ra phía sau, nhìn lướt qua những người vây xem đứng tại trước xe, ánh mắt đạm mạc cực kỳ nghiêm túc, khuôn mặt nhọn mang theo sự xem kĩ cùng uy nghiêm của cán bộ cấp cao giống như Bạc thị trưởng, những người đó bị hắn nhìn như vậy đều lập tức rời khỏi, Bạc Tể Xuyên bình tĩnh ngồi xong, khởi động xe.
"Anh đã bỏ công việc rồi, đã muốn chuyển hết đồ đạc về rồi, em về ở cùng anh." Bạc Tể Xuyên nhìn về phía trước thực bình tĩnh tự nói việc này, bình tĩnh có chút quá đáng, thật giống như chuyện hắn đang nói là chuyện của người khác, không hề liên quan đến hắn, "Nghĩ lại cùng bọn họ ở chung như thế nào, sau đó cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, không cần chơi đùa quá mức."
Phương Tiểu Thư hơi phản ứng không kịp, cô nhíu mày hỏi: "Vì sao anh phải nghỉ việc? Vì sao bỗng nhiên phải đi về?"
Bạc Tể Xuyên nhìn cô một cái, không có trực tiếp trả lời câu hỏi của cô, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-duc/2246886/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.