Chí Thần đứng ngồi không yên, liên tục đi qua đi lại nhìn đồng hồ. Tiểu Kiệt thu dọn đồ đạc cho anh mà thầm cười trong lòng, chỉ có cô mới khám phá được một khía cạnh khác của người đàn ông lạnh lùng này.
- Đại ca không thấy mệt sao, nãy giờ anh qua lại hơn cả chục vòng.
- Cậu xem tôi có nên đóng của phòng khám luôn không? Thật phiền phức.
Cánh cửa phòng mở ra, anh vội vàng quay sang. Trước mắt là cô gái xinh đẹp, quyến rũ trong chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon thả, trắng mịn. Ánh mắt si tình khó lòng chối bỏ của anh, Tiểu Kiệt "Um" nhẹ thành tiếng để thức tỉnh gã đàn ông đang đứng thẩn thờ đằng kia.
Tư Hạ ngại ngùng kéo tà váy xuống, mặt cô đỏ ửng vì nét mặt của anh. Lần đầu tiên mất hơn hai tiếng đồng hồ để chuẩn bị thật rạng rỡ xuất hiện trước mắt anh, xem ra cũng không uổng phí.
- Anh có đi nhanh không, hay em vào làm lại nha?
- Ai cho phép em. Anh ra ngay đây.
Tiểu Kiệt thở dài, không biết cảm giác đang hiện hữu lúc này là ganh tị hay tủi thân nữa. Chỉ biết nhìn theo bóng dáng của hai người cho đến khi khuất xa khỏi tầm mắt mà lòng bất giác chất chứa nỗi cô đơn dâng lên.
Thời tiết trong xanh và mát mẻ thích hợp cho một buổi hẹn hò lãng mạn. Hơi gió thoang thoảng mang theo mùi hương của cỏ cây, thoáng chốc lại có vị mặn thân quen. Phía xa xa một màu xanh biếc trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chap-nhan-yeu-anh/3001154/chuong-36.html