- Chú Tiểu Kiệt, mami khi nào thì về ạ!
- Mami đang trên đường về. Chí Phong có muốn xem hoạt hình không?"
- Dạ có.
Cậu bé ngoan ngoãn chạy đến ghế sofa ngồi ngay ngắn, chăm chú xem.
Người đàn ông không giấu được vẻ vui mừng khi trước mặt anh là cậu con trai nhỏ nhắn đáng yêu, tuyệt vời hơn thế là khuôn mặt được đúc y khuôn của bố nó, thừa hưởng vẻ đẹp trai hiếm có.
Tư Hạ nắm chặt tay anh, nhẹ nhàng nói:
- Anh vào đi.
Những bước chân tưởng chừng khó khăn nhưng tự nhiên lại trở nên nhanh nhẹn hơn. Cánh cửa vừa mở ra, Chí Phong nhìn thấy Tư Hạ liền chạy lại ôm cô âu yếm mà quên mất sự hiện diện của người lạ mặt kế bên cô.
- Chí Phong nhớ Mami.
- Mami cũng nhớ Chí Phong, Mami có chuyện này muốn nói với con.
Ngay lúc này, cậu bé mới bất giác nhìn sang người đàn ông đang đứng kế bên.
- Là Papa phải không Mami?
Tư Hạ ngạc nhiên nhìn Chí Phong:
- Sao..sao con biết...
- Chí Phong thấy tấm hình papa ở dưới gối Mami nằm, với lại mặt Papa giống con nên nhìn là biết ngay.
Tư Hạ ôm chồm lấy cậu, không ngờ đứa bé này lại hiểu chuyện và ngoan đến vậy. Chí Thần cũng không kìm chế được cảm xúc, hai mắt anh bất giác cuốn trong những dòng nước mắt hạnh phúc.
Anh cố gắng ngồi khuỵ chân xuống, mặc cho cơn đau nhanh chóng chạy khắp cơ thể.
Giọng nói trầm ấm, dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chap-nhan-yeu-anh/3001138/chuong-45.html