Con người lạnh lùng như anh ta từ lúc nào mà cứ hay sát lại gần cô. Tư Hạ giữ nguyên tư thế, hít thở thật sâu. Mùi hương nam tính của anh mang đến cảm giác ấm áp, trầm lắng và quyến rũ cứ thế bắt đầu xâm nhập vào tâm trí cô. Cảm nhận được sức hút của bản thân với cô gái trước mặt, Chí Thần đưa tay nâng cằm cô lên, hướng ánh nhìn vào anh:
- Thích tôi rồi phải không?
Cô bật cười thoải mái, anh ta có bị hâm không vậy. Nghĩ sao cô thích anh ta, vừa không phải gu, mà còn thể loại côn đồ cô ghét nhất. Đừng nghĩ có vẻ ngoài một chút thì có thể hạ gục được cô, vì quan trọng vẫn là tính cách. Nhưng anh ta thì không có cái đó, người gì có thể lớn tiếng với con gái, ăn nói cộc cằn. Ai thèm chứ cô xin phép từ chối.
- Anh có phải đang bệnh rồi không?
- Ý cô là sao?
- Là bệnh ảo tưởng đó.
Tư Hạ đẩy mạnh người anh ra không quên để lại ánh mắt khó chịu, đi thẳng lên phòng, cảm thấy hả dạ vì tên này quá mức tự tin. Chắc trước giờ anh ta chưa từng bị ai từ chối nên có vẻ ngông cuồng rồi tự cho rằng ai rồi cũng thích mình.
Anh nhìn theo cô nghĩ thầm “Để xem cô còn giữ thái độ như vậy được bao lâu”.
Hai tuần trôi qua, Tư Hạ vẫn loay hoay trong khu biệt thự. Kể từ ngày hôm đó thì không thấy Chí Thần ghé qua nữa, muốn biết anh đã sắp xếp công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chap-nhan-yeu-anh/3000972/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.