Nguyệt Lan nhìn một vẻ nghiêm nghị dám nói dám làm của Diệp Lăng Sương, thanh kiếm sáng bóng kia cũng đã ra khỏi vỏ. Bất giác bao nhiêu bực tức đều như bị ép xuống chặt chẽ, cắn môi đạp một cái thật mạnh vào Mạc Hiên, quát lên thêm một tiếng trước khi bỏ đi
"Ngươi muốn làm gì thì làm, lăng trì hay phế gãy chân của hắn. Đừng cho hắn đến Hắc Huyết Điện của ta càn quấy. Ta vẫn chưa muốn huyết tẩy Tam Giới đâu"
Đới Nguyệt Lan quay lưng một mạch bỏ đi, Trân Tĩnh ẩn trong góc cùng Tẫn Ngọc cũng dần đi ra. Hai người nhìn Nguyệt Lan, nhỏ giọng nói
"Sư bá, âm thanh của người này thật đặc biệt, nghe vào cứ như bị ai đó dùng cỏ chọc vào tai vậy, vừa ngứa vừa nhột nhưng rất hay"
"Ta nghe nói hắn ở ma giới cũng là người đứng đầu về dung mạo, đến giờ mới có dịp gặp đúng là không thể coi thường. Chẳng trách cái tên Chiến Thần oai phong lẫm liệt này mặt dày mày dạn như vậy"
Hắn ngồi xổm xuống kéo Cậu ngồi cạnh, cả hai ra sức cầm bút vẽ những hình thù kì quái lên mặt Khổng Mạc Hiên cười đến vui vẻ. Lăng Sương bước đến gần, cắt đứt Khốn Tiên Tác, lạnh giọng
"Đứng lên"
Tẫn Ngọc cùng Trân Tĩnh mím môi ngưng cười đứng lên, Lăng Sương giương mắt nhìn cái xác trên sàn lặp lại một lần nữa
"Đứng lên"
Khổng Mạc Hiên biết không thể giả chết nữa bèn buông xuôi, Gã từ từ đứng thẳng người. Vẻ mặt mang vài phần ủy khuất, Trân Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838616/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.