Nguyệt Lan hạ xuống Liên Tuyết Nguyệt, trợn mắt nhìn tình cảnh truớc mắt. Sắc huyết nhuộm đỏ, xác thịt chồng chất. Đới Nguyệt Lan rũ mắt, lại lần nữa nặng nề tiến đến vác cái xác đang dần đông cứng của Hắn. Lạnh nhạt để lại một câu nói truớc khi rời khỏi
"Chuyện này đã kết thúc, tam giới nhuộm đỏ huyết tanh. Kể từ giờ, Ma tộc sẽ tự Phong Giới, sẽ không ma nhân nào dám vượt khỏi ranh giới Tam Tộc, cáo từ"
Lăng Sương gượng thân thể sắp tàn phế chạy đến gần Nguyệt Lan, ngàn lời muốn thốt ra nhưng lại như bị thứ gì đó nén ngược về thanh quản. Diệp Lăng Sương nhìn gương mặt đã bê bết máu của Hắn, một chút hơi thở cũng đã tan từ lâu, môi Y mím chặt đứng lặng người
Đới Nguyệt Lan hạ mắt nhìn Y, giọng nói giá lạnh như sương hàn
"Ta đã từng nghĩ lần này sẽ khác, thì ra vẫn là không thay đổi được gì"
"Nhưng so với hai trăm năm truớc, lần này hắn chết cũng không quá khó coi"
Nghe Nguyệt Lan nói, Diệp Lăng Sương đưa đôi mắt mờ mịt hỏi lại, trong giọng nói mang dáng vẻ gấp gáp
"Chuyện gì đã xảy ra hai trăm năm truớc? Sao ta không nhớ được gì.. "
Nguyệt Lan không đáp, quay người mang 'Tẫn Ngọc' rời khỏi. Lăng Sương với theo nhưng Mạc Hiên ngăn Y lại
"Cơ thể ngươi hiện tại không tiện, ta có chuyện muốn nói với ngươi"
Khổng Mạc Hiên và Hạo Vũ vẻ mặt nghiêm trọng kéo Lăng Sương về lại tĩnh thất, tạo kết giới ngăn âm. Cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838599/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.