"Đới Quân, Đới Quân dậy đi"
Khổng Mạc Hiên bị một cái chi nhỏ lông xù vỗ vỗ lên mắt không vội tỉnh lại, Gã đưa một tay lên túm gọn thỏ con lại rồi mới mở mât nhìn nó
"Sao vậy?"
"Sáng rồi"
"Ừm"
"Dậy thôi!"
Khổng Mạc Hiên cười, Gã từ từ ngồi lên vuốt đầu thỏ nhỏ
"Muốn đi chơi sao?"
Thỏ nhỏ lắc đầu
"Không có"
"Sao hôm nay lại dậy sớm?"
"Ta muốn tập thể dục"
Chân mày Khổng Mạc Hiên hơi nhướng lên, hỏi
"Tại sao lại muốn tập thể dục?"
"Mau lớn nha"
Nụ cười của Khổng Mạc Hiên bật ra, gương mặt Gã mất kiểm soát mà giương cao. Mạc Hiên nhìn con thỏ bé bằng nắm tay đang cương nghị đòi tập thể dục, vô cùng bắt đắc dĩ
"Được, tập thể dục thế nào?"
Thỏ nhỏ nghe thấy, phóng xuống khỏi tay Mạc Hiên, đứng lên bằng hai chân lộ ra cái bụng tròn tròn, nghiêm túc nói
"Động tác một, vươn vai"
Hai cái vuốt nhỏ của nó đưa lên cao còn chưa qua khỏi đầu, bụng nhỏ như gắng sức phồng ra hít một hơi sâu. Khổng Mạc Hiên bên cạnh nhịn cười, đưa tay làm theo
"Động tác hai, nghiêng người"
Thỏ nhỏ lắc lư nghiêng thân hình hệt như quả bóng của mình sang một bên rồi thuận thế lăn đi một vòng đến cạnh Mạc Hiên
"Nghiêng người là như vậy sao?"
"Không..không phải, ta sơ ý thôi"
Khổng Mạc Hiên thật sự không thể nhịn thêm nữa mà bật cười, vớt đứa nhỏ đang xấu hổ kia lên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838561/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.