Tẫn Hoắc Lang nằm dài trên sàn run run chân đột nhiên nghĩ ra gì đó thú vị, Hắn bật dậy nhìn Lăng Sương
"Tiên Nhân"
Diệp Lăng Sương nghe Hắn gọi, hơi hé mắt đã thấy gương mặt Hoắc Lang kề sát, Y như đã quá quen thuộc nhắm mắt lại, không đáp
Tẫn Hoắc Lang như không để ý thái độ của Y, xoay người ngồi lên tràn kỉ bên cạnh Lăng Sương, nói
"Ta nhẩm một chút phát hiện hôm nay là Tết Nguyên Tiêu của Ma giới ta, thú vị lắm em có muốn đi không?"
"Không đi"
"Tiên nhân em cũng đừng có vô tình như vậy, đi một chút xem xem"
Diệp Lăng Sương thở dài, câu nói quen thuộc lại lăn đến đầu lưỡi nhắc nhở Hắn
"Ngươi đang bị phạt"
"Thì sao chứ, tù nhân cũng có giây phút nghỉ ngơi nhàn rỗi mà"
"Tù nhân nhàn rỗi?"
"Ừ, tù nhân ở Ma giới ta, chỉ cần không phạm tử tội thì mỗi tháng đều có thể chạy long nhong ở Ma giới hái hoa bắt bướm một ngày rồi trở về ngục giam"
Diệp Lăng Sương không nghe nổi những lời hoang đường từ miệng Hắn, dứt khoát nhắm mắt im lặng
Tẫn Hoắc Lang nào chịu cho Y giây phút yên tĩnh, chỉ đợi Lăng Sương vừa khép mắt đã một tay chưởng bay kết giới một tay cắp lấy tiên nhân bay vút ra ngoài
"Ma tộc ta có luật, im lặng có nghĩa là đồng ý. Đi thôi, ta dẫn em đi trải nghiệm"
Diệp Lăng Sương cũng không phải lần đầu bị Hắn nháo thành thế này, lười phản ứng mặc Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-den-nguoi/2838556/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.