Tống Thanh Hàn đi đến đại sảnh, không biết làm sao giật mình, quay đầu lại, lại chỉ nhìn thấy số thang máy không ngừng nảy lên, cũng không thấy thân ảnh của Sở Minh. 
Cậu sửng sốt một chút, có chút bất đắc dĩ cười cười, tiếp tục đi về trước. Ánh mặt trời chiếu lên mặt cậu, soi sáng sườn mặt tinh xảo của cậu. 
Ven đường có một nữ sinh lăng lăng nhìn cậu, sau đó lấy một cái di động màu hồng, nhăn nhó đi tới, có chút ngượng ngùng hỏi han: "Cái kia...... Có thể chụp ảnh với em không ạ?" 
Tống Thanh Hàn phục hồi tinh thần lại, nhìn nữ sinh đang có chút sợ hãi, nhẹ nhàng cười cười: "Đương nhiên được." 
Ánh mắt Thường Vi sáng lên, chạy đến một bên tìm một người trẻ tuổi thoạt nhìn hiền lành, cũng không biết cô nói gì, người trẻ tuổi kia đi theo cô lại đây, trong tay còn cầm một cái di động hồng nhạt. 
"Nào nào nào." Thường Vi đứng cạnh Tống Thanh Hàn, ngón tay tạo hình tim, lộ ra một cái mỉm cười thật to. Trên mặt người trẻ tuổi cũng mang theo tươi cười lễ phép, ngồi xổm xuống, động tác thoạt nhìn chuyên nghiệp chụp vài tấm, mới trả di động cho Thường Vi. 
Thường Vi nói một tiếng cảm ơn với người trẻ tuổi kia, sau đó bấm di động vài cái. Sau đó không biết là cô nghĩ tới cái gì, có chút lúng ta lúng túng nhìn Tống Thanh Hàn: "Xin hỏi, em có thể đăng ảnh này lên Weibo không?" 
Tống Thanh Hàn mỉm cười gật gật đầu. 
Thường Vi có chút hưng phấn lập tức mở Weibo ra bắt đầu lạch cạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-cham-chi-dong-phim-la-phai-ve-nha-sinh-con/1050107/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.